Tạ gia, cùng Hoàng gia, Tang gia tịnh xưng ba đại thế gia của Chương Long Phái, là đại tộc hàng đầu trong chín thế gia, từ số lượng tộc nhân đến nói, không bằng Hoàng gia cùng Tang gia, nhưng cao thủ trong tộc, trong năm mươi năm qua luôn vững vàng vượt trên Hoàng gia, Tang gia, bởi vì nhà họ luôn có Kim Đan, chưa từng gián đoạn.
Hôm nay mừng thọ chính là vị Tạ lão thái công Kim đan sơ kỳ kia, thọ một trăm tám mươi tuổi!
Đại thọ tam giáp, vô luận là nhà nào, đều phải tổ chức long trọng, cho nên không chỉ có Lưu Tiểu Lâu được mời, các tông các nhà Chương Long Phái, cơ hồ đều đến.
Tỉ như Triệu chưởng môn Trường Sơn Kiếm Môn vừa chia tay chưa được hai ngày, đã tình cờ gặp Lưu Tiểu Lâu dưới bài phường lớn của trang viên Tạ gia: "Ha ha, Lưu chưởng môn, lại gặp mặt, thật sự là hữu duyên a!"
Hai vị trưởng lão Quách, Vương cùng đi đến chúc mừng đồng loạt ôm quyền: "Hữu duyên, hữu duyên!"
Lưu Tiểu Lâu cũng vội vàng đáp lễ: "Hữu duyên, hữu duyên!"
Hôm nay Linh Khê quả thực rất náo nhiệt, bên này vừa hành lễ xong, ba vị lão nhân của Trường Sơn Kiếm Môn đã cùng nhau quay sang trái, nhìn về phía khu rừng bên trái, từ bên đó đến một nhóm người, chính là Ba Thiên Hữu, Ba Bất Bình, Tần trưởng lão cùng những người khác của Linh Cầu Tông.
"Đã lâu không gặp, Ba chưởng môn vẫn khỏe chứ?" Triệu Thiên Cương chào hỏi Ba Thiên Hữu.
Hai vị trưởng lão Quách, Vương cũng đồng thanh không chậm trễ: "Vẫn khỏe chứ, vẫn khỏe chứ?"
Ba Thiên Hữu cười ha ha: "Rất tốt, rất tốt! Lưu chưởng môn, đã lâu không gặp, ha ha!"
Ba Bất Bình, Tần trưởng lão, Thải Tung cùng một đám người quen cũng bước tới, chắp tay chào hỏi.
Lưu Tiểu Lâu rất là vui vẻ, thi lễ nói: "Vẫn khỏe chứ, vẫn khỏe chứ, a phi! Đều khỏe, đều khỏe cả chứ?"
Triệu Thiên Cương hỏi: "Hai vị chưởng môn quen thuộc như vậy, Triệu mỗ khỏi cần giới thiệu, rất tốt!"
Hai vị trưởng lão Quách, Vương còn chưa mở miệng, mọi người đã đồng loạt chắp tay: "Rất tốt, rất tốt!"
Lập tức cười rộ lên, vô cùng náo nhiệt tiến vào trang.
Linh Cầu Tông là tông môn quy thuận từ Ba Đông, người đông thế mạnh, Chương Long Sơn phi thường coi trọng, Trường Sơn Kiếm Môn là tông môn từng có cống hiến to lớn với Chương Long Phái, lại thêm Tam Huyền Môn gần đây bất ngờ quật khởi, ba nhà này đều có thanh danh hiển hách trong nhất hệ Chương Long Phái, mấy vị tộc lão hạch tâm trong Tạ gia sau khi nghe tin, đều vội vàng ra nghênh đón.
Sơn trang của Tạ gia rất lớn, có thể thấy được nội tình vô cùng thâm hậu, đáng tiếc nội tình của tòa sơn trang này đều thể hiện ở rường cột chạm trổ, không có những vật hoang dã mọc tự nhiên để hái, cho nên Lưu Tiểu Lâu chỉ có thể theo mọi người đi vào, trải qua một hành lang phong vũ tựa hồ không bao giờ đi hết, thưởng thức các cảnh sắc Yên Ba Đình, Liên Hương Trì, Tinh Bối Hải, Loạn Vân Sơn của sơn trang Tạ gia, đi tới Ngưỡng Cao Đài.
Dưới đài, Tạ Tử Canh tộc trưởng Tạ gia tiến lên đón, sau một hồi khách sáo náo nhiệt, Ba Thiên Hữu dâng lên thọ lễ, một rổ thọ đào, lại không phải thọ đào phổ thông, mà là Bát Diệp Thọ Đào bên Vu Sơn Quỳ Môn.
Tạ Tử Canh nhìn thấy liền nói: "Sao dám nhận, sao dám nhận." Tràn đầy mừng rỡ nhận lấy, khiến Lưu Tiểu Lâu thấy khó hiểu, thầm nghĩ lát nữa phải hỏi rõ, Bát Diệp Thọ Đào này là linh vật tốt gì vậy?
Tiếp theo là Trường Sơn Kiếm Môn, Triệu Thiên Cương dâng lên là một bộ Tiên Hạc Kiếm cao ba thước, nhìn từ xa như một con tiên hạc sống động, nhìn gần thì là khí kiếm tạo thành từ từng thanh phi kiếm nhỏ dài gần tấc, một pháp quyết đánh ra, liền hóa thành lít nha lít nhít phi kiếm, như một đóa mây đen trên không trung, trong lôi quang điện thiểm rơi xuống mưa to.
Thứ này uy lực không quá lớn, nhất là mỗi một thanh tiểu kiếm, đều bình thường, nhưng hợp lại vô cùng hoa lệ, Lưu Tiểu Lâu thấy rất là ao ước, không khỏi hỏi: "Không biết có bao nhiêu phi kiếm?"
Hai vị trưởng lão Quách, Vương đồng thanh cười: "Một trăm tám mươi, một trăm tám mươi!"
Chính hợp tuổi thọ của Tạ lão thái công, có thể thấy được Trường Sơn Kiếm Môn dụng tâm, cũng không biết đã chuẩn bị kỹ càng từ khi nào, nói rõ người ta đến Linh Khê là mang theo mục đích.
Quả nhiên, quay đầu lại đã không thấy Triệu Thiên Cương đâu, chỉ có hai vị trưởng lão Quách, Vương đứng ở Ngưỡng Cao Đài xã giao.
Lưu Tiểu Lâu đương nhiên cũng mang thọ lễ, thọ lễ này đúng là hắn đã bỏ ra một chút công sức, hao phí năm ngày luyện chế thành, là một kiện trận bàn, thuộc hệ liệt Lâm Uyên, đặc điểm của hệ liệt trận bàn này là khiến người ta như lâm vực sâu.
Ý định ban đầu là muốn tận dụng triệt để những phần nguyên liệu thừa sót lại, tận lực tiết kiệm chi tiêu, kết quả trong quá trình luyện chế xảy ra chút ngoài ý muốn, nảy ra vài ý tưởng nhỏ, cho nên thêm vài tràng cảnh nhỏ, khiến chi phí vượt quá dự tính, tổng cộng hơn ba mươi viên linh thạch, lúc này lấy ra ít nhiều có chút đau lòng.
"Lão thái công thân thể vẫn khỏe mạnh chứ?"
"Nhờ phúc của Lưu chưởng môn, vẫn khỏe mạnh!"
"Chân tay vẫn nhanh nhẹn chứ?"
"Vẫn tốt!"
"Cũng đúng, cao tu Kim Đan nha, đương nhiên không có ẩn tật gì rồi?"
". . . Chắc chắn là không có. . ."
"Mặc kệ có hay không, thì lễ vật này vẫn là món quà tốt, Lưu mỗ tự tay luyện chế, hi vọng lão thái công có thể thích."
"Đây là trận bàn? Nha, sớm nghe Lưu chưởng môn là danh sư trận pháp, đã tự tay luyện chế, chắc chắn là rất tốt, đa tạ đa tạ!"
"Tạ trang chủ khách khí
. . Ách, không cần trịnh trọng thu hồi như vậy, hiện tại liền có thể giao cho lão thái công, để lão thái công nhìn xem, phải chăng hợp tâm ý."
"Thì ra là thế. . . Tử Chiêm, nhanh chóng đưa đi Thủy Ninh Các, mời Ngũ thúc công đánh giá."
Thu lễ vật, Tạ Tử Canh mời đám người lên đài, Ngưỡng Cao Đài này không phải loại lầu bằng phẳng, mà là đài cao trên một tòa giả sơn, ẩn giữa hoa cỏ cây cối, một số nơi còn có cầu nhỏ nối liền, có thể phóng tầm mắt nhìn ra xa, như đứng giữa vách núi cheo leo, rất tinh xảo.
Toà giả sơn này tương đối lớn, cũng phi thường cao, sau khi leo lên, nhìn xa về phía Tinh Bối Hải, lúc này mới thấy biển rộng lớn, quả thực là khói sóng mênh mông.
Nơi đây nào giống trang viên bên dòng suối? Rõ ràng chính là một phương thiên địa! Cũng không biết Tạ gia đã tạo ra cảnh quan này thế nào, thật khiến người ta không thể tưởng tượng.
Trên đài đã rất náo nhiệt, hơi trà thơm bốc lên nghi ngút, trái cây trên đĩa óng ánh như ngọc thạch, tiếng nhạc du dương vang bên tai, vũ nữ mặc y phục nhẹ nhàng, lại thỉnh thoảng có mây mù tràn qua từ dưới chân, quả thật là một khung cảnh hưởng thụ của tiên nhân.
Trên đài đã có không ít khách mừng thọ, như Thượng Quan chưởng môn cùng ba vị trưởng lão của Long Bạch Tông, như Sa trại chủ của Hắc Hổ Trại cùng Ninh chưởng môn của Đông Khê Phái, lại như Lữ gia Lữ Sơn, Bạch gia Bạch Dương Khê, Tiển gia Tiển Khê Trấn, đây là ba thế gia cuối trong chín thế gia của Chương Long Phái, gia chủ đều đến, đang trò chuyện trời cao biển rộng.
Ba Thiên Hữu rõ ràng càng quen thuộc những tông môn này, lập tức tiến lên chào hỏi từng người, bỏ lại hắn, Lưu Tiểu Lâu đành phải tìm một góc, ngắm nữ tử nhảy múa nhẹ nhàng kia.
Đang mải mê ngắm vòng eo, có người bất ngờ ló ra từ sau mấy tảng đá lớn, cười nói: "Lưu chưởng môn, ngươi cũng tới!"
Lưu Tiểu Lâu nhìn lại, vội vàng chắp tay: "Chu huynh cũng đến? Thật sự là trùng hợp cực kỳ!"
Người đến chính là Chu Tuấn của Thanh Ngọc Tông, cũng là tộc đệ của Chu Thất Nương, nhân tài mới xuất hiện trong Chu gia, đảm nhiệm chức chấp sự tuần tra, phụ trách điều tra bản án.
Hai người ngồi đối diện, Lưu Tiểu Lâu hỏi: "Tạ gia gửi thiệp mời đến Quân Sơn à?"
Chu Tuấn nói: "Chỉ gửi đến Ô Sào Phường, ta cùng thập nhất thúc vừa vặn ở đó, thập nhất thúc liền để ta tới chúc mừng, thuận tiện đi một chuyến, tra một bản án phía bên này."
Thập nhất thúc trong miệng hắn chính là Chu Bàng, Kim Đan trưởng lão ngoại đường, người tu vi cao nhất Chu gia, cũng rất quen thuộc với Lưu Tiểu Lâu.
Lưu Tiểu Lâu vỗ đùi: "Nên thông báo ta một tiếng, ta còn làm tròn bổn phận chủ nhà, thọ yến xong liền trở về!"
Chu Tuấn nói: "Không cần, chúng ta đến Tương Tây để tra án, ta chỉ đến đây lộ mặt thôi, thập nhất thúc thì không cần, ngươi cũng đừng để lộ ra, hắn không muốn náo ra động tĩnh quá lớn, tương lai có rất nhiều cơ hội."
Lưu Tiểu Lâu hỏi: "Đến cùng là vụ án gì, cần thập nhất thúc tự mình tra?"
Chu Tuấn thở dài nói: "Chất nhi của Triệu trưởng lão, bị người lừa gạt năm khối linh thạch."
Lưu Tiểu Lâu nghĩ một lúc, bỗng nhiên có ấn tượng, ngạc nhiên nói: "Đây không phải chuyện năm ngoái sao? Còn chưa phá?"
Chu Tuấn lắc đầu: "Chưa."
Lưu Tiểu Lâu lại hỏi: "Không phải chỉ là năm khối linh thạch sao? Đáng truy tra một năm?"
Chu Tuấn cười khổ: "Cũng không biết vì sao, Triệu trưởng lão không buông tha, theo lý, loại vụ án nhỏ này không ai để ý, bị lừa thì tự nhận không may là được. Tốt a, liền xem như chất nhi của Triệu trưởng lão bị lừa, nhiều lắm cũng là tra một chút, tra không được thì cũng coi như gặp vận xui mà thôi. Ai biết lần này Triệu trưởng lão tích cực, chúng ta không tìm được lừa đảo, kỳ thật đã gác lại bản án, cũng cho là Triệu trưởng lão đã quên, ai ngờ tháng trước hắn lại hỏi đến, không còn cách nào, thập nhất thúc đành phải tự mình ra tay."