Oan Gia Vớ Phải Ngõ Hẹp

Chương 1: Phần 1



1

Đây là năm thứ mười kể từ khi ta gắn kết với hệ thống, nhưng nhiệm vụ của ta vẫn chỉ dừng lại ở một phần ba. Nguyên nhân là Cố Duyên Chi không thích ta.

Mặc kệ ta vừa đ.ấ.m vừa xoa thế nào, mức độ yêu ghét của Cố Duyên Chi đối với ta như đã khắc sâu vào DNA vậy.

Ta biết hắn ta thích những nữ tử thanh tao thoát tục nên đã ép bản thân đeo mạng che mặt mấy tháng trời, tập kinh hồng vũ mấy tháng, chuẩn bị khiến toàn trường kinh ngạc.

Hắn ta chỉ khẽ nhướng mắt, lười biếng nói một câu "Đông Thi bắt chước Tây Thi".

Ta hiểu rõ sở thích của hắn ta, nhưng lại bị hắn ta nói là kẻ tâm cơ giả tạo.

Hắn ta như sinh ra đã không hợp với ta. Dường như mỗi điểm của ta, đều nằm ở chỗ hắn ta ghét.

Dần dà, ta càng xuất hiện nhiều trước mặt hắn ta. Hắn dường như càng thêm ghét ta mấy phần.

2

Đến nỗi, khi hắn ta bị Thái tử gài bẫy, ta lập tức ra tay giúp đỡ lại bị hắn ta cho là có âm mưu.

Ta kéo Cố Duyên Chi đầy thương tích, đưa hắn ta về phủ. Lại vì hắn ta hôn mê bất tỉnh, đêm đêm thức trông nom bên cạnh, nào ngờ khoảnh khắc hắn ta tỉnh lại nhìn thấy ta thì thốt ra những lời cay độc.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Hắn ta liếc nhìn bằng đôi mắt sắc lạnh, bàn tay có các đốt ngón rõ ràng gạt đổ bát thuốc ta đãn nấu mất mấy canh giờ.

Nước thuốc tràn lan, mặt đất cũng một mảnh hỗn độn.

Hắn ta lười nhác tựa vào đầu giường, giọng nói lạnh lẽo thấu xương.

Ta thừa lúc hắn ta không để ý thuần thục lấy từ phía sau ra thêm một bát nữa, chuẩn bị vì sự nghiệp công lược mà hi sinh, đút cho hắn ta uống, bên tai lại truyền đến tiếng cười khẩy của hắn ta.

"Thịnh Đường, ngươi thích ta đến thế sao? Ngươi thích ta ở điểm nào?"

Khoảnh khắc đó, ta nhìn vào đôi mắt hắn ta.

Sâu thẳm mà u ám, dường như muốn nhìn thấu ta.

Ta làm sao dám nói với hắn ta, thích ngươi là để được sống.

Chớp mắt, ta cười ngày càng rạng rỡ, theo độ cong đẹp nhất đã luyện tập từ trước, mỉm cười với hắn ta.

Từng chữ từng chữ, nói rất chân thành.

"Không có lý do. Không có nguyên nhân."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Cố Duyên Chi khẽ nhíu mày, hơi nghiêng người sang một bên, chỉ để lại cho ta hai chữ.

"Giả tạo."

Như dự đoán, độ hảo cảm lại giảm mất mấy phần.

Đầu ngón tay bấm vào lòng bàn tay, thời gian để ta công lược hắn ta không còn nhiều nữa.

3

Mà sau đó, Cố Duyên Chi càng tránh xa ta.

Mềm mỏng không được, ta lập tức thay đổi kế hoạch. Ta dựa vào thân phận Đan Dương Quận chúa, đích nữ của Trường Công chúa đương triều, áp dụng phương thức nữ chính điên cuồng. Cưỡng đoạt bắt ép, bắt Cố Duyên Chi - Thái tử Thiếu phó về dạy học cho mình.

Ta tính toán kỹ càng đến đâu, thực tế tát vào mặt ta càng đau đến đó.

Vì vậy, khi ta nhìn thấy Cố Duyên Chi ôm Bình Dương Công chúa trong lòng, ta như một con chuột đồng nhảy nhót trong ruộng dưa, tức đến giậm chân.

Điều này đã giải thích vì sao độ hảo cảm của Cố Duyên Chi luôn dừng ở 30.

Ta ngửa mặt lên trời thở dài, khoảnh khắc ngẩng đầu đã thấy Thẩm Yến nhàn nhã tựa vào cành mai đỏ.

Hắn cười đầy phóng khoáng, ngọc bội bay phấp phới, nhảy xuống.

"Ồ, đây chẳng phải là Đan Dương Quận chúa sao?"

Hắn như cố ý, cúi người ghé sát vành tai ta.

Dưới ánh đèn, gương mặt tinh xảo của hắn, đường hàm hơi nhếch lên, nhưng lời nói ra lại khiến người ta khó chịu.

"Đừng có ép người khác!"

Ta không biết đã đắc tội với hắn ở đâu, chỉ đáp lại một câu:

"Thẩm Yến ngươi như vậy, đáng đời không ai thích ngươi."

Dù sao sau ngày đó, tin đồn bắt đầu lan truyền điên cuồng.

Bình Dương Công chúa và Cố Duyên Chi đã ngầm thề nguyện bên nhau.

4

Chuyện này khiến ta trở thành trò cười của cả kinh thành. Còn mẫu thân của ta, Triều Dương Công chúa, lập tức không ngồi yên được nữa, khí thế hung hăng, ngay đêm đó nhét vào phòng ta mấy nam sủng.