“Thằng nhóc đó là ai?” Chưa đợi tôi trả lời, anh tự nói tiếp: “Em lại đi tìm người như vậy? Ngoài cái mặt đẹp ra, nó còn có gì đáng giá? Quần áo nó mặc có đáng năm trăm đồng không? Nó có thể cho em cái gì?”
Có vẻ anh hiểu lầm mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi cũng chẳng muốn giải thích, đáp lại lời anh: “Có cái mặt đẹp thế này còn không đủ sao? Tôi thấy vui là được. À mà, cậu ấy còn có thân hình đẹp nữa.”
“Phí Tố, giờ tôi cũng phần nào hiểu lý do anh thích gái trẻ rồi. Phải nói, người trẻ khác hẳn. Ở bên cậu ấy, tôi thấy mình như tràn đầy sức sống.”
“Sao em có thể…” Phí Tố nắm chặt vô lăng, gân xanh hiện lên, định trách tôi mà không biết nói gì.
Một lúc lâu sau, anh ta mới lên tiếng: “Sao em có thể tùy tiện chọn một người như vậy?”
Tôi lắc đầu, nghiêm túc nói: “Không phải là tùy tiện chọn đâu, tôi đã xem kỹ lý lịch của cậu ấy rồi. Cậu ấy là nghiên cứu sinh ngành công nghệ thông tin, vừa thông minh vừa đẹp trai, thậm chí còn chưa từng yêu ai, điều kiện tổng thể rất ổn.”
“Em…” Môi của Phí Tố chợt run lên, “Anh cứ tưởng em không phải là người tùy tiện như vậy.”
“Không phải chính anh đã nói sao?” Tôi nhắc anh ta, “Đừng để bản thân bị giam hãm trong tình cảm, ngoài kia còn nhiều điều vui vẻ lắm.”
“Tôi chỉ làm theo lời anh nói đấy thôi!”
Phí Tố hít sâu một hơi, cụp mắt xuống: “Hai người đã tiến triển đến mức nào rồi?”
“Chuyện đó hình như không phải điều anh nên quan tâm thì phải?”
Tôi không muốn tiếp tục nói chuyện với anh ta nữa, mở cửa xe bước xuống trước.
17
Uống xong canh gà, mẹ chồng bảo đã muộn rồi, kêu hai đứa ở lại nhà cũ một đêm.
Tôi còn chưa kịp từ chối thì Phí Tố đã vội vàng đồng ý trước.
Tối đến, khi nằm trên giường, Phí Tố ôm chặt lấy tôi, hơi thở ấm nóng phả vào người tôi.
Tôi biết anh ta định làm gì, nhưng tôi hoàn toàn không hứng thú.
“Dạo này không tiện.” Tôi đẩy anh ta ra, quay lưng lại và chừa cho anh ta một cái lưng lạnh lùng.
Phí Tố khẽ nói với giọng mất tinh thần: “Ngủ đi.”
Không biết đã qua bao lâu, lúc tôi mơ màng sắp ngủ thì bên cạnh chợt vang lên giọng anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Em không lừa anh đấy chứ?”
Tôi còn chưa kịp mở miệng thì anh ta đã nói tiếp: “Không phải em đang giữ thân vì cậu ta đấy chứ?”
Tôi không đáp, giả vờ đã ngủ say.
Không hẳn là vì ai mà giữ thân, nhưng việc không muốn thân mật với anh ta thì là sự thật.
Từ sau khi Dư Nhiễm Nhiễm kết bạn WeChat với tôi và gửi đống ảnh chụp cô ta và Phí Tố cùng giường chung gối, tôi tức giận đến mức không muốn ngủ cùng Phí Tố nữa.
Chỉ cần anh ta về nhà, tôi sẽ chủ động ngủ ở phòng khách.
Anh ta cũng đã không còn kiên nhẫn dỗ dành tôi như trước nữa, thấy tôi như vậy, chỉ biết hầm hầm bỏ đi.
Cho nên sau một thời gian sống ly thân với Phí Tố, tôi đã quen với việc không tiếp xúc gần gũi với anh ta rồi.
Chỉ cần anh ta đến gần, cơ thể tôi liền phản xạ tránh xa theo bản năng.
Sáng hôm sau, khi tôi thức dậy thì Phí Tố đã rời khỏi nhà cũ từ sớm.
Đó là biểu hiện của việc anh ta đang tức giận.
Nhưng tôi chẳng còn bận tâm nữa.
Tôi ngủ thẳng đến hơn chín giờ mới dậy, thong thả ăn sáng rồi ăn luôn cả trưa ở nhà cũ, đến chiều mới trở về nhà.
18
Vài ngày sau, Phí Tố bất ngờ về nhà.
Lúc đó tôi đang ăn cơm, anh ta đứng dựa vào bàn nhìn tôi.
Có vẻ tâm trạng khá tốt.
“Anh đã điều tra thằng nhóc đó rồi, nó chỉ là huấn luyện viên bơi cá nhân của em thôi, là anh hiểu nhầm, hai người không có gì cả.”
“Hiện tại không có, không có nghĩa là sau này cũng không có. Tình cảm là thứ phát triển dần mà.” Tôi chậm rãi gắp đồ ăn, “Hơn nữa, dù không phải là cậu ấy thì cũng sẽ có người khác thôi.”
Tôi ngẩng đầu, nửa tựa người nhìn anh ta: “Tôi nghĩ thông suốt rồi, sẽ không cố chấp nữa. Tôi sẽ thử ra ngoài tìm một người khiến mình vui vẻ. Anh yên tâm, sau này tôi sẽ không bao giờ ngăn cản anh với những người phụ nữ khác nữa.”