Đối mặt với những tiếng kinh hô, Lệ Phi Vũ chẳng thèm nâng mắt, trực tiếp cất bước tiến lên.Vương Tuyệt Sở xuất hiện rất đúng lúc.
Vừa hay có thể sử dụng lễ vật Hàn Lập tặng.Hàn Lập không chỉ tu luyện Trát Nhãn kiếm pháp sớm, mà còn biết trước việc quản sự nhà bếp cấu kết giúp đỡ Dã Lang Bang!Ngay lúc nãy Hàn Lập hẹn hắn là muốn đem việc này làm lễ vật! Lệ Phi Vũ cũng không hỏi nhiều nguyên do, trực tiếp nhận lấy.Thật ra hắn cũng biết, tính cách Hàn Lập cẩn trọng, không thích hợp ra mặt tố giác! Ngoài ra, nếu Lệ Phi Vũ có chỗ đứng tốt thì càng có lợi cho Hàn Lập, dẫu sao Hàn Lập cũng muốn Lệ Phi Vũ nợ ân tình của mình.
“Môn chủ!”Triệu Bình lúc này lại lần nữa hô to, ngữ khí mang theo cầu xin!Vương Tuyệt Sở mặt vô biểu tình, ánh mắt dừng ở Lệ Phi Vũ phía sau Triệu Bình.
Hắn còn nhớ rõ, lúc trước là hắn để bạt Lệ Phi Vũ tiến vào Thất Tuyệt Đường.
Không nghĩ tới…Lúc này đây, hắn không có cách nào bao che cho Lệ Phi Vũ! Ngoài Vương Tuyệt Sở, còn có phó môn chủ và các trưởng lão hộ pháp ở đây!Trước mắt Thất Huyền Môn sắp giao chiến với Dã Lang Bang, nếu không thể thống nhất nhân tâm, làm tổn hại uy nghiêm thì hậu quả không dám tưởng tượng!“Lệ Phi Vũ, ngươi còn lời gì muốn nói?”Vương Tuyệt Sở niệm tình ngày xưa thưởng thức tài năng Lệ Phi Vũ, dự định cho hắn để lại di ngôn.“Có!” Lệ Phi Vũ gật đầu, nháy mắt cho Triệu Bình đang sốt ruột đứng chắn trước người mình.
Cất bước đi về phía trước.“Có điều việc này rất trọng đại, ta muốn nói riêng với môn chủ!”Dứt lời, tất cả người có mặt ở lên kinh ngạc! Bọn họ nhìn chằm chằm Lệ Phi Vũ, không hiểu rốt cuộc hắn đang có âm mưu gì? Các trưởng lão và hộ pháp cũng nhìn nhau, ánh mắt quái dị!“Chẳng lẽ tên tiểu tử này còn muốn bắt cóc môn chủ sao?”Có người nhỏ giọng nói, nhưng không ai đáp lại lời hắn, bởi vì điều này là không thể nào!Vương Tuyệt Sở nói thế nào cũng là đệ nhất cao thủ trong Thất Huyền Môn, Lệ Phi Vũ có bản lĩnh gì đòi bắt cóc hắn?Vương Tuyệt Sở bất động, có chút không vui khẽ nhíu mày.
Hắn không hiểu hành động của Lệ Phi Vũ, nhưng cũng không tò mò muốn biết.Tốt xấu gì hắn cũng là nhất môn chi chủ, trường hợp như thế này sao có thể dễ dàng bị môn hạ đệ tử dắt mũi?“Liên quan đến Dã Lang Bang”Đúng lúc này, Lệ Phi Vũ lần nữa mở miệng!Vương Tuyệt Sở nhíu chặt mày, nhìn Lệ Phi Vũ trấn định đứng giữa đám đông, chau mày nói: “Lệ Phi Vũ, ngươi tốt nhất đừng làm ta thất vọng”Vừa nói Vương Tuyệt Sở vừa cất bước tiến lên.
Dã Lang Bang với hắn mà nói, thật sự là đại sự hàng đầu! Nhưng Vương Tuyệt Sở cũng sớm có chuẩn bị, một khi Lệ Phi Vũ có tình mê hoặc, hắn sẽ ra tay chém chết ngay!Thấy Vương Tuyệt Sở không tình nguyện đi đến, khóe miệng Lệ Phi Vũ gợn lên một nụ cười, nhỏ giọng nói vài câu.Vương Tuyệt Sở cau mày, ánh mắt ngoài ý muốn cùng khϊếp sợ nhìn Lệ Phi Vũ!“Môn chủ cứ thử sẽ biết ngay là thật hay giả!” Lệ Phi Vũ nhẹ nhàng mở miệng.
Câu nói nhiều nhất là “tốt lắm!”Đêm đó vị lão sư phụ uống say mèm.
Lệ Phi Vũ thấy thế khẽ lắc đầu, cũng bưng một chén rượu lên nhấp.Hán uống không ít, nhưng khí huyết đủ để xua tan độ cồn trong rượu, căn bản sẽ không say.“Thần tiên...!Phi Vũ, sư phụ...!sư phụ muốn truyền cho con thủ đoạn thần tiên!”Đúng lúc này, Triệu Bình ngả sấp trên bàn, mặt đỏ bừng, cơ thể lắc lư bắt lấy tay Lệ Phi Vũ.
“Triệu gia chúng ta...!tổ tiên từng xuất hiện tiên nhân!”.