“Nếu con thật sự một lòng muốn gả cho Thôi Hành, thì nói sớm với phụ mẫu một tiếng.
Cũng đâu đến nỗi thành ra thế này. Mất mặt quá.”
Ta không dám nói gì, chỉ biết cúi đầu nhận lỗi.
Ban đầu ta còn tưởng rằng, đợi thêm một thời gian, nhất định ta và Thôi Hành sẽ được trọn vẹn bên nhau.
Nhưng không ngờ — chàng lại xảy ra chuyện!
26.
Nghe nói Thôi Hành đi dạo thanh lâu, rồi có một kỹ nữ c.h.ế.t trong phòng chàng.
Sáng hôm sau, chàng liền bị nha môn bắt giữ.
Chuyện này—
Đến phụ thân ta nghe xong cũng không thể tin nổi.
Mẫu thân thì nói:
“Thôi Hành là người phẩm hạnh đoan chính, bên cạnh đến một nha hoàn thân cận cũng không có.
Hôm trước còn nghiêm túc phát thệ rằng cả đời này chỉ lấy một mình Doanh Nhi, làm sao có thể đột nhiên đi dạo thanh lâu, lại còn để một nữ tử c.h.ế.t ngay trong phòng?
Chuyện này chẳng khác nào tự hủy tiền đồ của chính mình!”
Ta lo đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
Hiện giờ Thôi Hành đang bị giam trong đại lao.
Phụ thân và người nhà họ Thôi đều đang tìm mọi cách để cứu chàng ra.
Nhưng pháp lệnh triều đình vốn nghiêm minh, nếu thật sự bị định tội, thì không thoát khỏi kết cục một là đền mạng, hai là lưu đày ngàn dặm.
Đang lúc lòng ta rối như tơ vò, người trong cung lại tới truyền lời — nói rằng cô mẫu nhớ ta, gọi ta nhập cung.
27.
Ta bước lên xe ngựa.
Trong lòng thầm nghĩ: nếu gặp được hoàng thượng, nhất định phải vì Thôi Hành mà nói mấy lời.
Chàng là người phẩm hạnh đoan chính, nhất định là bị kẻ khác hãm hại.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép! 📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Chỉ không rõ chàng đã đắc tội với ai trong quan trường mà nên nông nỗi ấy.
Mang theo tâm trạng trĩu nặng lo âu, ta lơ mơ thiếp đi một lát.
Đến khi tỉnh lại, xe đã dừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng… nơi này không phải điện của cô mẫu.
A hoàn đỡ ta xuống xe.
Nhìn thấy cảnh vật quen thuộc nơi Đông Cung, ta giật mình lùi lại một bước.
Vừa nghĩ tới sự điên cuồng của Văn Triệt đêm hôm đó, ta liền không muốn bước vào gặp hắn.
Tên thái giám vẫn luôn theo hầu hắn tiến đến, khẽ ghé vào tai ta, nói nhỏ:
“Thương tiểu thư, Thái tử điện hạ nói… nếu cô muốn cứu Thôi đại nhân, thì mời vào.