Ngày hôm ấy, trong nhà đã nghèo đến mức giật gấu vá vai, miếng ăn chẳng còn, phụ thân lập tức gỡ tấm bảng trên trấn.
Vì mười lượng bạc, ông ấy đánh ngất ta, bán cho phủ Lục Hoàng tử phối âm hôn.
Khi tỉnh lại, ta phát hiện mình đang nằm trong quan tài bị niêm phong kín kẽ, bên cạnh còn có thêm một t.h.i t.h.ể.
Trong khoảnh khắc tuyệt vọng đến cùng cực, bỗng nhiên ta phát hiện “t.h.i t.h.ể” nằm bên cạnh càng lúc càng ấm nóng.
“T.h.i t.h.ể” trở mình, giọng nói trầm khàn khô khốc:
“Nhóc con, ngươi đè lên bản vương rồi.”