Tần Ninh cùng Cốc Tân Nguyệt cũng không có nhiều lời, lao vùn vụt mà ra.
Giờ khắc này, tại thành Thiên Tàn.
Bên ngoài thành có vô số bóng người vây quanh, chật như nêm cối.
Trước cửa chính là mấy bóng người, khí tức mạnh mẽ, đều là cảnh giời Vạn Nguyên.
Mà ở giữa là một người mặc trường bào đỏ rực, tóc dài bay múa giống như một đám lửa.
Chính là tông chủ Xích Lôi tông - Xích Vân Thiên
Giờ khắc này, khí tức toàn thân Xích Vân Thiên ngưng tụ đến một điểm, khiến cho người ta phải chịu một loại áp bách cực mạnh.
"Cha, con thấy Lôi Vô Song thật sự chán sống rồi".
Một thanh niên bên cạnh Xích Vân Thiên giờ phút này giễu cợt nói: "Lại dám bắt Chân Vũ Phàm, nếu như chuyện này bị thành chủ Chân Vũ thành biết, Lôi Sơn tông không cần chúng ta động thủ thì bọn chúng cũng tự xong đời".
"Đừng nói nhảm".
Xích Vân Thiên giờ phút này lại nghiêm túc nói: "Chân Vũ Phàm không thể xảy ra chuyện gì, nếu không chuyện thông gia của muội muội con và Chân Vũ Xương cũng sẽ xôi hỏng bỏng không luôn".
"Con cũng biết Đoạt Mệnh cung cùng Thú Hoàng cốc thông gia rồi, nếu chúng ta rơi vào thế bị động thì sẽ mãi mãi là bị động".
"Chuyện này không thể để nảy sinh ra bất kỳ sai lầm nào".