Cốc Tân Nguyệt lắc đầu nói: “Quen rồi, mấy vạn năm nay sống một mình, cô độc tịch mịch thì uống rượu, giống như…trước kia cũng thích uống rượu…”
Tần Ninh cười một tiếng.
“Sau này đủ hết!”
Cốc Tân Nguyệt xấu hổ cười một tiếng.
Giang Trung Tiên không nhìn nổi.
“Tần công tử, cuốn thứ hai…”
“Ăn cơm trước được không? Ăn xong rồi nói sau!”
“Được được được!”
Giang Trung Tiên cười hắc hắc nói.
Vui vẻ! Thật sự vui vẻ! Cuốn sách vạn khí! Chưa bao giờ nghe.
Nhưng từ trong miệng Tần Ninh nói ra lại cao thâm khó lường.
Ngay cả ông ta cũng phải cẩn thận cân nhắc rất nhiều lần mới có thể hiểu ra.
Hơn nữa, quyển thứ nhất ông ta mất một tháng mới chỉ có thể nhớ và hiểu đại khái.
Đây vẫn chỉ là quyển thứ nhất.
Mà cùng lúc đó, bên kia.
Ba người Thạch Cảm Đương, Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư nhìn bốn người trong đình nghỉ mát ăn ngấu nghiến, bọn họ hâm mộ đến mức nước miếng chảy ròng.
Quá hâm mộ! Thạch Cảm Đương không nhịn được nói: “Hôm nay là thức ăn của Thiên Tiên lâu? Một bàn thức ăn của Thiên Tiên lâu giá trị ngàn vàng, Thiên Khí Vương ra tay thì chắc chắn không thể nhỏ nhen được, hâm mộ quá!”