Lúc này Lý Huyên ở bên cạnh Tần Ninh lại vô cùng thấp thỏm trong lòng! Không phải đã nói là chỉ đến tâm sự thôi sao?
Sao người của Lôi Hỏa lâu và Nhất Phẩm đường đều như gặp kẻ địch vậy?
Chẳng lẽ tin tức truyền lại bị sai?
Giờ phút này Tần Ninh nhìn về phía hai người, chắp tay cười nói: “Cảm ơn hai vị nể mặt đến chỗ hẹn!”
“Tần công tử khách khí!”
Nhất Kiếm tiên sinh cười ha hả nói: “Tần công tử có thiên phú kinh người, thực lực mạnh mẽ, là thiên tài trong thành Thanh Ma, bây giờ người mà mọi người hay nghĩ đến nhất chính là Tần công tử ngươi!”
Nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên ngẩn người.
Mẹ nó! Kịch bản không phải thế! Lúc đầu nói là hai người đều làm mặt lạnh cơ mà, đây là dáng vẻ lạnh mặt của Nhất Kiếm tiên sinh sao?
Lâu Động Thiên cười ha hả nói: “Đúng vậy đúng vậy!”
Ba người ngồi xuống.
Tần Ninh cầm chén rượu lên, nhìn về phía hai người, cười nói: “Uống trước rồi nói!”