Huyết Ninh Nhi quát: “Ngươi có biết ngươi đã trêu chọc người nào không?”
“Người?
Ở đằng kia!”
Tần Ninh chỉ vào Dương Thanh Vân đang đánh nhau với một vị Thánh Nhân cảnh giới Nhất Hồn của Chấn Thiên các giữa không trung, chậm rãi cười nói: “Nhưng nhờ phúc của ngươi, đồ đệ ta cũng đã nhanh chóng bước vào cảnh giới Thánh Nhân, chỉ là sư phụ như ta mới đáng thương, phải bận trước bận sau”.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Huyết Ninh Nhi càng chấn động.
Kia là Dương Thanh Vân?
Làm sao có thể! Trẻ hơn không chỉ mười tuổi!
“Không thể tưởng tượng nổi đúng không?”
Giờ phút này Tần Ninh đứng chắp tay, hờ hững nói: “Đồ đệ của Tần Ninh ta, ta còn không nỡ ra tay đánh một trận, các ngươi lại cầm tù giày vò hắn ta mấy tháng liền, không giết các ngươi, sao ta có thể hả giận?”
Tần Ninh nói lời này không sai.
Hắn thật không nỡ đánh Dương Thanh Vân bao giờ.
Từ khi Dương Thanh Vân bái nhập vào môn hạ của mình đã luôn nghe theo lời sư phụ, chăm chỉ khắc khổ, cho dù là võ giả Tinh Mệnh khó gặp, xưa nay Dương Thanh Vân cũng không bao giờ kiêu ngạo.
Huyền Chấn, Tiên Vô Tận thường xuyên nói Dương Thanh Vân là đồ đệ bảo bối của hắn.
Đó chính là đồ đệ bảo bối.
Nâng ở trên tay sợ gió thổi, ngậm trong miệng sợ nóng cháy.
Hắn còn không nỡ đánh.
Người khác càng không tư cách tra tấn hắn ta! Huyết Linh cung đúng là to gan.
To gan cũng được thôi, nhưng sẽ phải trả giá đắt.
Huyết Ninh Nhi lạnh lùng nói: “Làm hỏng chuyện lớn của ta, đáng chết!”
Vèo... Trong nháy mắt, Huyết Ninh Nhi trực tiếp lao ra.
Giờ phút này Tần Ninh lại không tránh không né.
“Hỏng chuyện lớn của ngươi?”
Tần Ninh sải bước, đấm ra một quyền.
Quang Long Quyền! Tiếng long âm gào thét, khí thế kinh người.
Một chiêu của hai người chạm nhau, sắc mặt Huyết Ninh Nhi trắng nhợt, cả người lùi lại.
Cô ta nhìn về phía Tần Ninh bằng ánh mắt kinh ngạc.
Sức lực quá mạnh! Lực thánh quyết bộc phát ra rất mạnh, mà mạnh hơn là hồn lực phóng ra của Tần Ninh.