Khâu Tử Kiêu xếp thứ hai! Thương Nguyệt Dung xếp thứ ba.
Ngoại trừ Hiên Viên Anh, hai người này có thực lực mạnh nhất.
Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương khiêu chiến hai người là thích hợp nhất.
Giờ phút này, Thạch Cảm Đương đang muốn đi ra.
"Đệ tử Đại Nhật Sơn - Dương Minh Sinh, khiêu chiến... đệ tử Đại Nhật Sơn - Tần Ninh!"
Lúc này một giọng nói đột nhiên vang lên.
Dương Minh Sinh xếp hạng thứ năm.
Gần với Tần Ninh.
Gã không cam tâm! Lúc này gã nhìn thấy Vân Sương Nhi đứng ở bên cạnh Tần Ninh, từ đầu đến cuối vẫn coi Tần Ninh như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.
Bây giờ hạng thứ năm khiêu chiến hạng thứ tư là cái cớ rất tốt.
Đồng thời cũng có thể để Vân Sương Nhi thấy rõ rốt cuộc ai mới là người thích hợp nhất để trở thành người đàn ông của cô ấy! Nghe thấy lời này, Tần Ninh hơi sững sờ.
Sơn chủ Dương Nhất, hai cha con Dương Tam Tuần cũng ngẩn người.
Nói chung đệ tử trong cùng một tông môn rất ít khi khiêu chiến lẫn nhau.
Dương Minh Sinh nhìn về phía Tần Ninh, không nói một lời.
"Sương Nhi không phải người mà ngươi có thể với tới!"
Dương Minh Sinh nói thẳng.
"Hả?"
Tần Ninh ngẩn người nhìn Dương Minh Sinh.
Có ý gì?
Tên này... là tình địch?
Tần Ninh không khó để nhận ra Dương Minh Sinh có ý với Vân Sương Nhi, thế nhưng không ngờ Dương Minh Sinh nhìn thấy hắn và Vân Sương Nhi có đôi có cặp rồi mà còn không phục! Đây là... bị khinh bỉ sao?
Tần Ninh mỉm cười nói: "Nếu cô ấy thích ngươi, đương nhiên ta sẽ không bắt ép, thế nhưng có vẻ... cô ấy vẫn thích ta hơn!"
"Hừ!"
Giờ phút này Dương Minh Sinh hừ một tiếng, lạnh lùng nói: "Nếu đã như vậy thì hãy nhìn xem, hai người chúng ta rốt cuộc là ai mạnh hơn!"
"Ai mạnh hơn, người đó mới có tư cách nói thích hơn!"
"Có phải nếu ngươi thua trong tay ta thì sẽ có thể nói cái gì ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây đừng khinh thiếu niên nghèo không?"
"Tất cả mọi người đều là người trưởng thành rồi, đừng ngây thơ như vậy chứ...", trong lòng Dương Minh Sinh vô cùng tức giận! Ngây thơ?