Bốn người này chính là bốn vị tướng đắc lực của Hồn vương gia, bốn cường giả Thiên Thánh thất phẩm.
Địa vị trong Hồn Vương quận cũng chỉ sau Hồn vương gia.
Vào giờ phút này, một nam một nữ bước ra, nhìn chằm chằm Tần Ninh.
Tấn Triết và Nhan Như Họa thấy cảnh này thì hơi đau đầu.
Trong nhóm bọn họ có một Thiên Thánh bát phẩm.
Nhưng người ta thì có một mớ Thiên Thánh...
Tổ sư thúc làm vậy đúng là quá lỗ mãng.
Nhưng lỗ mãng thì cũng phải cố mà chống.
Tấn Triết cùng Nhan Như Họa giờ phút này đi ra.
"Làm cái gì đấy?"
Tần Ninh nhìn hai người với vẻ mặt khó hiểu.
"Hai tên Thiên Thánh thất phẩm, các ngươi nghĩ là mình đối phó nổi sao?"
Tần Ninh hỏi thẳng.
"Lui ra đi".
Tần Ninh nhìn họ, nói: "Để đó ta tự ra tay".
Nghe vậy, cả hai người đều sững sờ.
Nhưng lúc này, Tần Ninh đã đi ra khỏi Nguyên Hoàng cung.
Không có trợ thủ đắc lực bên người, đúng là cần bản thân xuất thủ, thật sự là phiền phức quá đi mà!
Tần Ninh giờ phút này nhìn Xảo Vân đại nhân cùng Mạc Thanh Cốc đại nhân, khẽ cười nói: "Hai vị cao nhân Thiên Thánh thất phẩm muốn giết một tên Địa Thánh thất phách như ta, có thể chờ thêm một lúc không?"
Chờ?
Chờ cái gì?
Hai người đều tỏ vẻ ngạc nhiên.
"Chờ ta đột phá cảnh giới cái đã!"
Tần Ninh vừa nói xong, bên trong cơ thể bộc phát ra một khí thế cuồng bạo...
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng khắp không gian.
Vào giờ phút này, Tần Ninh tuy ở cảnh giới Địa Thánh đỉnh phong mà như thể là đang ẩn giấu một con cự thú vô cùng cuồng bạo và hung mãnh trong cơ thể.
Mọi người đều nhìn thấy Tần Ninh ngưng tụ tam hồn thất phách.