"Phệ Thiên Giảo năm đó ta thu nhận, giờ cố ý giả vờ không nhận ta, sớm muốn gì cũng phải đánh một trận cho biết mùi".
"Vậy đây thì sao?"
Vân Sương Nhi chỉ Xích Vũ Thiên Phong Điêu.
"Tiểu Phong Phong, cũng là năm đó ta cứu, ta khá là yêu thích..."
Xích Vũ Thiên Phong Điêu nghe vậy thì xòe hai cánh, hạ xuống bên vai Vân Sương Nhi, thân mật cọ xát Vân Sương Nhi.
Tần Ninh nói: "Nàng nói tiếp đi!"
Vân Sương Nhi gật đầu, nói: "Tiên Nhân tới gần nơi giao nhau giữa Thanh Châu cùng Yến Châu thì bị chúng ta phát hiện, ban đầu là Thanh Vân tự mình đi đón, kết quả lại quay về với toàn vết thương".
"Nghe nói là Yến gia của Yến Châu!"
Yến Châu cũng là một trong ngũ đại châu nổi danh nhất thánh vực Thiên Hồng.
Yến gia giống như thánh quốc Đại Tề của Tề Châu, Diệp tộc của Diệp Châu, cực kỳ mạnh mẽ.
"Có thể tra ra là nhánh nào của Yến gia không?"
Vân Sương Nhi lắc đầu nói: "Chỉ biết kẻ cướp đi là một thanh niên tên Yến Bắc Phong, còn trẻ mà đã là Thiên Thánh tam phẩm, rất mạnh mẽ!"
"Có lẽ là đệ tử nòng cốt của nhánh nào đó trong Yến gia, Cửu Anh đã đưa nhóm Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương một mực đuổi theo nhưng luôn đến chậm một bước".
"Thật ra, cho dù có đuổi kịp thì e là cũng không xử lý được, những người kia có không ít Thiên Thánh..."