Tiếp tục xâm nhập sâu vào bên trong, cuối cùng cũng tới được vị trí trung tâm.
Nơi đây không phải là một vùng rừng núi cao ngất, mà là một mảnh đất trũng.
Trong vùng đất trũng, bùn đất mang màu sắc đỏ tươi, khiến cho người ta không khỏi cảm thấy hoảng hốt.
Tần Ninh đi vào trong, hắn quan sát xung quanh, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm.
Trường kiếm đâm xuống đất, hất tung bùn đất lên, không lâu sau, trên mặt đất xuất hiện một tấm bia đá.
Chỉ thấy trên tấm bia đá kia ghi một cái tên.
“Lập Đình!”
Tần Ninh mở miệng thì thầm: “Mười hai vạn năm trước, khi thánh vực Thiên Hồng còn chưa hình thành, cảnh giới Thánh Đế bị ta giết, lập nên bia mộ ở chỗ này!”
Dáng vẻ Tần Ninh rất bình tĩnh.
Nơi này là trung tâm của dãy Khô Huyết.
Dãy Khô Huyết được hình thành là do năm đó, khi Vị Ương Thánh Đế còn chưa sáng tạo ra thánh vực Thiên Hồng, giết người chất thành núi mà hình thành nên.
Một ngọn núi đại diện cho một vị cường giả.
Nhưng ít nhất phải có cảnh giới Thánh Vương mới có tư cách dựng núi.
Mà ở nơi đây, ngay tại vị trí trung tâm, chính là phần mộ của các vị Thánh Đế.
Phần mộ của tất cả các vị Thánh Đế bị Vị Ương Thánh đế giết chết.
Giết chết đối thủ, cho đối phương sự tôn trọng nhất định, rất có phong thái của cường giả.
Tần Ninh tiếp tục xâm nhập sâu hơn, gạt bỏ bùn đất màu máu, một tấm bia đá nữa lại xuất hiện.