Lúc tay vừa tóm ra, dường như có một sợi tơ bị Tần Ninh tóm trong tay.
Sợi tơ không ngừng vờn quanh.
Dần dần, trong mắt đám người Diệp Viên Viên, Dương Thanh Vân, Địch Nguyên, dưới sự xoay vần bóp nghẹt của Tần Ninh, những sợi tơ đó hóa thành một tấm lưới.
Lúc này, Tần Ninh giống như một công nhân thêu thùa trong xưởng may, ngón tay khéo léo, lấy những sợi tơ làm nét bút, vẽ lên một bức tranh.
Dần dần, cũng với thời gian trôi, những sợi tơ đó vờn quanh vương vấn thành hình dạng một tòa tháp cao.
Tháp cao chín tầng.
Tổng cộng có sáu góc.
Sáu góc trên mỗi một tầng đều khắc từng chuỗi ngọc, trên chuỗi ngọc, lại điêu khắc các hình thú tộc có hình dạng màu sắc khác nhau.
Chín tầng, không tầng nào giống tầng nào.
Đám người Diệp Viên Viên, Dương Thanh Vân không biết rõ rốt cuộc là cái gì!
Lúc này, tháp cao chín tầng dần dần ngưng kết thành tòa tháp thật dưới ngòi bút của Tần Ninh.
Khi tháp cao chín tầng ngưng kết thành tòa tháp thật, trên bầu trời, sấm sét nung nấu đã lâu dường như hoàn toàn sắp bùng nổ ra cơn thịnh nộ thuộc về nó.
Ầm ầm ầm…
Trời long đất lở, sấm vang chớp giật.
Thân hình Tần Ninh đứng sừng sững trong tháp cao.
Toàn bộ sấm chớp trút xuống đều đánh vào trong tòa tháp cao.
Lúc này tháp cao tựa như khung xương của Tần Ninh dưới tháp, hoàn thành đúc thành máu thịt trong màn sấm chớp trút xuống.