Lúc này Linh Vũ Lương hét lên: “Tần Ninh, ngươi chắc chắn chết không được yên lành!”
Ông ta đã tận mắt chứng kiến con trai mình bị giết, nhưng lại không có sức để ngăn cản.
Lúc này vẻ mặt Tần Ninh lạnh lùng nghiêm nghị.
“Năm đó Ma tộc xâm phạm thánh vực Thiên Hồng, đã có bao nhiêu sinh linh trong thánh vực Thiên Hồng bị chết?”
“Mọi người đoàn kết lại cùng nhau giết Ma tộc, mới có thể ổn định cục diện”.
“Nhưng các ngươi lại bí mật thông đồng với Ma tộc, tìm cách tư lợi cho bản thân các ngươi, để cho Ma tộc phát triển”.
“Những kẻ như các ngươi chết đi, Tần Ninh ta cũng sẽ không cảm thấy áy náy”.
Mặc Vân Diễn quát tháo nói: “Người luyện võ trên đời này có ai không vì bản thân, tranh danh đoạt lợi, bản thân ngươi không quan tâm, người khác không thể quan tâm sao?”
“Tranh danh đoạt lợi, đó là ở thế giới loài người, nhưng ngoại tộc xâm phạm, muốn tiêu diệt toàn tộc của ngươi, ngươi còn hợp tác với bọn chúng?”
“Hừ, Ma tộc không có bản lĩnh lớn như vậy!”
Tần Ninh nghe thấy những lời này, liền cười giễu cợt nói: “Nếu có bản lĩnh lớn như vậy, hiện tại đã không hợp tác với ngươi, giành lợi ích, mà sẽ trực tiếp lấy đầu chó của ngươi, bắt vợ con ngươi, tiêu diệt toàn tộc của ngươi rồi!”
“Ngươi…”
Tần Ninh nói tiếp: “Nếu đã sắp chết, vậy thì kéo thêm mấy tên Ma tộc làm đệm lưng đi? Nói cho ta biết, Ma tộc ở đâu trong thánh vực Thiên Hồng!”
“Ngươi có bản lĩnh lớn như vậy, tự đi tìm đi”, Đoạn Sơn Hà gào lên.
Lúc này, bên cạnh ông ta, mấy vị Thánh Vương của tộc Đoạn Tình ngã xuống.
Chỉ chưa đầy một nén nhang, hàng ngàn người, chết chỉ còn lại chưa đến hai trăm người.