Thế nhưng cho dù có biến hóa khôn lường thế nào cũng phải phù hợp với thân xác của võ giả.
Bởi vậy, cái gọi là pháp thân hai tay, hai chân, hai mắt, trái tim phá tán, trên thực tế chính là võ giả tự thân phá tán, chỉ là những pháp thân khác nhau sẽ có những quá trình phá tán khác nhau thôi.
Tần Ninh khẽ gật đầu, nói: "Bây giờ ta chỉ là cảnh giới Đại Thiên Tôn trung kỳ, không nhìn ra được uy lực pháp thân của ngươi".
"Nhưng mà cũng không phải không có cách nào!"
Tần Ninh nói rồi nắm bàn tay lại.
Bên trong phong thần châu, một luồng ánh sáng xuất hiện.
Mà ngay sau đó, chỉ thấy được một thẻ tre xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Thế nhưng lúc thẻ tre xuất hiện, bốn người Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư đều cảm giác được một uy lực huy hoàng giống như từ trên trời giáng xuống.
"Đây là...", "Cửu Nguyên Đan Điển!"
Tần Ninh nói thẳng: "Cửu Nguyên Đan Điển là do ta sáng tạo ra vào đời thứ năm, đương nhiên không phải đồng thời sáng tạo, ba quyển trước, ba quyển giữa và ba quyển sau đều không giống nhau".
Về phần để ở nơi nào, Tần Ninh cũng không nhiều lời.
"Nếu đặt ba quyển này ở trong Cửu Nguyên Vực, chỉ sợ toàn bộ võ giả của Cửu Nguyên Vực sẽ bất chấp bất cứ giá nào để chém giết, cướp đoạt".