Nghe được những lời này, Tần Ninh mỉm cười nói: “Là một vị tiền bối dạy cho ta!”
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh rõ ràng nhìn thấy lông mày Thánh Vô Khuyết khẽ giật giật.
“Vị tiền bối nào?”
Thánh Vô Khuyết lại nói.
Tần Ninh mỉm cười nhàn nhạt, lấy tay làm bút, dùng khí Chí Tôn làm mực, phác hoạ ra một thân hình.
Ngay khi Thánh Vô Khuyết nhìn thấy bóng hình kia, hai tay chắp sau lưng của hắn ta khẽ run lên, suýt chút nữa đã không duy trì được sự bình tĩnh.
Chuyện này cũng khó trách.
Người Tần Ninh vẽ, chính là dung mạo của bản thân hắn ở kiếp thứ năm.
Cửu Nguyên Đan Đế! Năm đó, Tần Ninh nổi lên từ Cửu Nguyên Vực, sau đó đi đến Thương Thiên Nguyên, rồi cả Cửu Thiên của Trung Tam Thiên.
Thánh Đạo tông, thánh địa Thanh Dương, động thiên Huyền Nguyệt, hắn đều có chút quan hệ.
Năm đó, Thánh Vô Khuyết chỉ là một đệ tử nhà họ Thánh trong Thánh Đạo tông, thiên phú không lộ ra rõ ràng, khi ấy, là Tần Ninh nhìn trúng thiên phú của hắn ta, dạy dỗ hắn ta tu hành, khai thác thiên phú của hắn ta.
Cửu Nguyên Đan Đế năm ấy có công ơn dẫn dắt đối với Thánh Vô Khuyết! Thế nhưng giờ phút này, Tần Ninh vẫn chưa định để lộ ra thân phận của mình.
Đã hơn bốn vạn năm trôi qua! Con người, đều sẽ thay đổi.
Trước khi điều tra ra kẻ nào có liên quan đến Ma tộc bên trong Thánh Đạo tông, hắn sẽ không công khai thân phận của mình.
Lúc này, ánh mắt Thánh Vô Khuyết sáng rực lên, hắn ta nhìn chằm chằm vào Tần Ninh, nói: “Vị tiền bối kia, hiện giờ đang ở đâu?”