Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 107: Phù Đồ Nữ Tướng



Dù c.h.ế.t cũng hối hận!

Giọng dũng cảm, sợ hãi vang vọng trong đất trời, cùng vì một lý tưởng, mấy vạn chiến sĩ tắm trong biển máu, đoạt lấy một vùng lãnh thổ rộng lớn cho Liệt Quốc. Những vị võ dũng khiến cho các nước tin sợ mất mật.

Hai năm , sáu nước diệt vong, Liệt Quốc thống nhất.

Sau trận thắng lợi cuối cùng, Liệt Quốc tổ chức một màn khánh yến* long trọng thảo nguyên.

* Khánh yến: Yến tiệc chúc mừng.

Các chiến sĩ ôm hi vọng về một cuộc sống tương lai , kích động uống rượu ngon mà biểu đạt niềm vui sướng, nhưng mà, chờ đón bọn họ là phản bội tàn khốc.

Trong một đêm đó, bộ các chiến sĩ hạ thuốc mê trong rượu, đó binh lính Liệt Quốc *****, đem chôn xuống chính mảnh đất vốn hứa hẹn …

Hóa , Liệt Quốc bao giờ giao thảo nguyên cho bọn họ, chỉ lợi dụng bọn họ…

Vì bội ước?

Vì tàn nhẫn đến như thế?

Vì , ngay cả một gian sinh sống, cũng cho bọn họ?

Chiến sĩ, là c.h.ế.t chiến trường, chứ rơi kết cục như thế.

Loài , mà đê hèn đến thế!

Thực đáng hận! Thực oán hận!

Quốc chủ Cưu Vinh của Liệt Quốc, tộc sẽ oán hận ngươi cả trăm ngàn năm, nguyền rủa ngươi đời đời kiếp kiếp!

Mặc Phi thở dài một thật sâu, đây quả thật là một đoạn lịch sử bi ai, khó trách oán khí ngập trời như thế.

mà oán hận nặng nề, ngoại trừ tăng thêm thống khổ và tội ác, còn thể mang đến cho các ngươi cái gì? Các chiến sĩ đáng kính trọng, vì còn rời ?

Cuồng phong chợt gào thét khắp nơi, như than, như kể lể.

Không nhà để về, thì nên tới nơi ?

Tộc đáng thương, đều tàn sát trong tay Liệt Quốc.

Trên thế giới , nơi thể an nghỉ?

Đột nhiên Mặc Phi một loại xúc động rơi lệ, bi ai cho những chiến sĩ , bất lực mà buồn bã bọn họ.

Mê Truyện Dịch

Trong mắt nàng hiện lên tia sáng, một giọng xuất hiện trong đầu nàng, khi khi , Mặc Phi lâm trạng thái m.ô.n.g lung, miệng vô thức lên những văn tự xuất hiện trong đầu.

“Như thị ngã văn. Nhất thì phật tại đao lợi thiên, vi mẫu thuyết pháp. Nhĩ thì thập phương vô lượng thế giới, bất khả thuyết bất khả thuyết nhất thiết chư phật... Nhất thiết chúng sinh vị giải thoát giả, tính thức vô định, ác tập kết nghiệp, thiện tập kết quả. Vi thiện vi ác, trục cảnh nhi sinh. ….”*

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

* Vâng, tất cả đoạn thuộc Phật thuyết – A Di Đà kinh, Dao Tần Tam Tạng Pháp-sư Cưu Ma La Thập dịch chữ Hán. Hãy tìm hiểu ở đây để thêm ý nghĩa.

Giọng xa xăm kéo dài, vòng quanh khắp đất trời, an tĩnh linh hồn, gột rửa bụi trần.

Các chiến sĩ, xin hãy an nghỉ!

Màn sương đen cuồn cuộn bốc lên ở bốn phía, đó dần dần tan , cuối cùng biến mất bầu trời.

Bầu trời đêm vốn che lấp, giờ phút tỏa sáng muôn vì , thể thấy rõ ràng.

Niêm tụng gần một canh giờ nhưng Mặc Phi hề mỏi mệt, ánh sáng trắng của Ngọc Phù cổ lưu chuyển, phảng phất như trở nên trong suốt hơn .

Giờ phút , rốt cuộc thì Mặc Phi cũng cảm nhận khả năng của Ngọc Phù một cách chân chính, oán khí nồng đậm như thế mà cũng thể siêu độ, hiển nhiên đó là công sức của kinh văn, mà là sức mạnh của Ngọc Phù.

Trên đời thật sự là nhiều điều đáng ngạc nhiên! Chỉ điều, Ngọc Phù mang đến thế giới , rốt cuộc là vì ?

Nàng tự tìm một mục tiêu cho chính , giúp đỡ Vu Việt mở một thời đại hưng thịnh. mà, đây là điều mà Ngọc Phù mong ?

Mặc Phi thầm than một tiếng, đang chuẩn rời , mới chuyển , nàng ngây ngẩn cả …

Xuất hiện mắt Mặc Phi là một luồng sương đen như ẩn như hiện, trôi nổi giữa trung, giống như sinh mệnh .

Vẫn còn một siêu độ ?

“… Người trong tộc của ngươi đều , vì ngươi còn rời ?” Mặc Phi hỏi.

【 Người trong tộc của đều cần an nghỉ, nhưng thể. 】

“Vì ?”

【 Năm đó, là do khăng khăng theo ý nên mới khiến cho trong tộc của vạn kiếp bất phục*. 】

* Vạn kiếp bất phục: Muôn đời muôn kiếp trở .

Hóa , xuất hiện trong hư mắt chính là vị tộc trưởng .

“ nếu cứ ở nhân gian, ngươi sẽ chốn dung .”

【 Trên gánh vác hận thù và tội nghiệt, tình nguyện chịu đựng tra tấn ngàn năm. 】

“Sao khổ như ? Phải , mới thể khiến cho ngươi yên nghỉ đây?”

【 Không uống cạn m.á.u tươi của kẻ thù, sẽ thể nào gột rửa cừu hận . 】

“Đã mấy trăm năm trôi qua , kẻ thù của ngươi sớm về với cát bụi, ngươi thể báo thù ?”