Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 125: Phù Đồ Nữ Tướng



“Đến đây .” Không chỉ một đột nhiên hô lên câu , “Chính là chiếc xe ngựa , từng bạn của , Địch tướng quân đưa xe ngựa Ưng Đằng của chính cho vị mưu sĩ , để tỏ lòng tôn trọng.”

Mặc Phi ngẩng đầu, tập trung .

Chỉ thấy xa phía , một chiếc xe ngựa trạm khắc một bức thần ưng ở bên ngã tư đường, hầu tiến lên vén màn vải, một nam tử tuấn nhã, ống tay áo dài nhạt màu bước từ bên trong, mặt mày mỉm , khí chất bất phàm.

Mọi xung quanh đều sợ hãi than, mà Mặc Phi ngây ngốc bất động. Người mắt , là —— Tê Túc!

Hắn, là U Quốc ? Như , kỳ thật lúc tới Nhung Trăn là tìm hiểu thực hư chuyện? Mà nàng còn chuẩn đề cử cho Vu Việt, may mắn Vu Việt đồng ý, nếu , nàng thật sự dẫn sói nhà .

Người tươi từng khiến nàng vô cùng hâm mộ, nhưng mà tươi của đều xuất phát từ chân tâm ư?

Trong lòng Mặc Phi khó chịu, nhíu nhíu mày, nàng xoay ẩn con hẻm.

Tuy rằng bây giờ phía màn bày mưu tính kế là ai, nhưng mà nàng thể phán đoán tính cách và thái độ của Tê Túc, lúc kết giao vài phần là thực, vài phần là giả, nàng thật sự thể phân biệt.

“Không thể tưởng , Phù Đồ nổi tiếng thiên hạ cũng lúc nghèo túng như .”

lúc , phía truyền đến một giọng quen thuộc. Mặc Phi dừng chân , thể cứng ngắc.

“Thế nào? Mới mấy tháng gặp mà Phù Đồ quên tại hạ ?” Người phía , chậm rãi tới gần Mặc Phi.

Mặc Phi âm thầm hít một , xoay , vẻ mặt bình tĩnh tới. Tê Túc vẫn tươi đẽ như thế, rộ lên sẽ cho cảm giác thực chân thành, đáy mắt đều lộ vui vẻ như gió xuân.

Mặc Phi hỏi: “Sao ngươi phát hiện ?”

Tê Túc chỉ đôi mắt của : “Nhãn lực của tại hạ giống thường, dù cho Phù Đồ mặc y phục lam lũ, nhưng tại hạ cũng chỉ cần liếc mắt một cái nhận ngươi, Phù Đồ xuất hiện khiến cho tại hạ vui mừng kinh ngạc một trận đấy!”

Khi đầu tiên thấy , nàng cũng phát hiện am hiểu cung tiễn, nhãn lực của cung tiễn thủ* thường sẽ cao hơn so với bình thường, mà Tê Túc thì càng xuất sắc nổi trội.

* Cung tiễn thủ: Tay b.ắ.n cung.

“Thì là thế.” Mặc Phi : “Mấy tháng thời gian trôi qua trong nháy mắt, lúc Phù Đồ coi ngươi là bạn bè, giờ gặp trong tình huống như , càng ngờ rằng ngươi là mưu sĩ phục vụ cho U Quốc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Ha ha.” Tê Túc , “Vì các vị Chủ công mà mưu sự thôi.”

“Như , ngươi định xử trí tại hạ như thế nào?” Mặc Phi thản nhiên hỏi.

“Phù Đồ cần lo lắng.” Tê Túc đến bên Mặc Phi , “Phù Đồ tài hoa hơn , tại hạ thể nhẫn tâm hại ngươi .”

Mặc Phi gì, chỉ lẳng lặng .

Mê Truyện Dịch

Tê Túc đang định cái gì nữa, chỉ phía ngoài hẻm truyền đến giọng của hầu: “Công tử, ở phủ tướng quân đang thúc dục, chúng nên phủ ?”

Tê Túc , đáp : “Nói cho tướng quân, Tê Túc tạm thời việc, hôm nay sẽ .”

“Như chỉ sợ…”

“Ngươi cứ việc đáp lời như thế là , Địch tướng quân sẽ trách tội.”

“Dạ.” Sau đó chợt bước chân ngoài hẻm xa dần.

“Mời Phù Đồ dời bước hàn xá của tại hạ.” Tê Túc tư thế mời.

Trong lòng Mặc Phi kỳ quái, vì trực tiếp giao nàng cho Địch Kha? Phải rằng, nàng cũng coi như một nhân vật trọng yếu của Chiếu Quốc, đem nàng con tin hoặc là trực tiếp c.h.é.m g.i.ế.c là chấm dứt.

Xe ngựa bên ngoài phủ tướng quân di chuyển tới bên cạnh con hẻm, Tê Túc lễ độ mời Phù Đồ lên xe ngựa.

Mấy văn sĩ ở một đường dọc theo khu phố đều tự nhủ thầm, vị đại nhân đến đây , bọn họ thấy Tê Túc hành lễ với một gã “Bần nông” y phục lam lũ, nếu chắc chắn sẽ xôn xao một trận.

Nơi ở của Tê Túc là một tòa trang viên nhỏ u tĩnh, bố trí thanh nhã, mặc dù phù hợp phận văn sĩ của , thế nhưng Mặc Phi cảm thấy khí chất của hợp với nơi lắm. Trong suy đoán của nàng, Tê Túc hẳn là một xuất cao quý.

Tê Túc tự đưa Phù Đồ tới sương phòng, mấy hầu trong trang đều vô cùng tò mò, rõ vì cái lem luốc thể chủ nhân coi trọng như thế?

Tiếp theo, Tê Túc dặn dò hầu chuẩn nước ấm, để cho Mặc Phi tắm rửa. Đồng thời còn thấp giọng thì thầm vài câu với một thị nữ, vẻ mặt thị nữ kinh ngạc, liên tiếp Mặc Phi.