Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 133: Phù Đồ Nữ Tướng



Kế tiếp là một phen tranh kỳ đấu diễm*, đủ loại mỹ nhân lên sân khấu, khiến cho nam tử ở đây mở rộng tầm mắt. Đương nhiên, cũng ít loại hoa đoán trong danh sách, chỉ thể bỏ lỡ cơ hội ôm mà thôi.

* Tranh kỳ đấu diễm: Cảnh trăm hoa ganh đua nở, vô cùng tươi , diễm lệ.

Mặc Phi một ở phía bình phong, yên lặng lắng động tĩnh bên ngoài, đúng như nàng dự đoán, quả nhiên ai gọi tên loài hoa của nàng trong danh sách.

Cho đến khi tân khách yến hội đều thi đấu xong, khí bên ngoài mới dần dần dịu , nam nhân thì bình luận ưu thế của các mỹ nhân, trong đó, cho chú ý nhất chính là mỹ Cơ hoa sen của Bá Quân gia.

Tuy rằng Mặc Phi thấy, nhưng theo những lời khen đứt quãng, thể vị mỹ nhân tài sắc song tuyệt, kinh diễm trường, chiếm ngưỡng mộ của .

Lúc , chợt một : “Tê , gần đây thường đến tên mỹ nhân của ngươi, đáng tiếc đấu mỹ nhân gọi trúng, nay cuộc đấu mỹ nhân kết thúc, nên mời mỹ nhân của ngươi lên sân khấu ?”

Lời , lập tức đạt hưởng ứng. Vì , Thái Thú : “Sau bình phong vẫn còn mấy mỹ nhân gọi trúng, bằng mời cùng xuất hiện !”

Mọi dị nghị gì, đều gật đầu đồng ý, đương nhiên Tê Túc cũng sẽ phản đối, so đấu kết thúc, tạm thời Phù Đồ vô sự.

Mấy ở đây đều tò mò thôi với mỹ nhân của Tê Túc, thể Địch Kha khen ngợi, chắc chắn chỗ hơn , đáng tiếc Tê Túc vẫn luôn cất giấu, cho nên thể thấy , vị mỹ nhân thần bí nhất, nghìn trông vạn mong, cuối cùng hôm nay cũng thể hình thấy hình dáng .

Không bao lâu, vài nữ tử bước từ bức bình phong, mỗi gọi một cái tên, lập tức một nữ tử tiến lên chào.

“Mỹ Cơ Tê gia, Phù nhi.” Nghe thấy tiếng thông báo, vốn còn chút yên lòng, tinh thần lập tức rung lên, chăm chú , chỉ thấy một nữ tử cao gầy chậm rãi tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chỉ liếc một cái, phảng phất như gió xuân lướt qua, lịch sự, tao nhã, yên tĩnh; khi một nữa, mắt phượng lấp lánh, làn da như mỹ ngọc, dáng yểu điệu, trong bước mang theo một loại nhịp nhàng đặc thù; khi thấy thứ ba, giống như rẽ mây thấy mặt trời, rực rỡ thể chống , mang theo khí chất trong vắt, cho cảm thấy cõi trần.

Nhan sắc , đó là Phù nhi, là “Sắc tự nhiên, tuyệt thế thoát tục, giống như tiên nữ ánh trăng” ? Quả nhiên giống bình thường.

Mặc Phi chắp hai tay , hướng tới phía , thi lễ: “Phù nhi tham kiến Thái Thú cùng chư vị đại nhân.”

Từ khi Mặc Phi đến thời đại , nàng từng quỳ lễ khác, cũng ngoại lệ. mà kỳ quái là nào ở đây lên tiếng chỉ trích, ngược cảm thấy lễ tiết càng thêm cảnh ý vui, , , khom , chỉ vài động tác đơn giản mà cũng thể thong dong như thế, dáng vẻ tự nhiên.

Mê Truyện Dịch

Cho đến khi Mặc Phi tới bên Tê Túc xuống, ở đây mới chậm rãi hồn.

Phù nhi , mỹ nhân trong cuộc loại cảm giác ảm đạm thất sắc, cái là chênh lệch về mỹ mạo, mà là do sự cao thấp về khí chất và phong thái. Ngay cả mỹ Cơ hoa sen mới liên tục khen ngợi, khi tầm mắt tiếp xúc với Phù nhi, theo bản năng mà đầu chỗ khác. Ánh mắt nàng cũng sắc sảo, nhưng loại lực hấp dẫn tiến thẳng lòng .

Mỹ nhân , ở trong mắt nam nhân cũng chỉ là vật để ngắm , tùy thời thể hưởng dụng, tùy thời thể vứt . mà Phù nhi giống như , đó là một nữ tử cho khó thể bỏ qua, yên bất động, nhưng giống như vực sâu, khí chất như tuyết, thản nhiên như mây.

Trong lúc nhất thời, phát hiện chính thể đưa một từ để nhận xét, nên khen ngợi nữ tử như thế nào, giống như những từ ngữ để ca ngợi đều trở nên vô lực, dùng từ nào cũng đều là một loại khinh nhục nàng.

Vẻ của nàng, khác xa những khác, phảng phất như thế gian .

Kinh động xuất hiện, để cho ấn tượng vô cùng sâu sắc! Hôm nay qua , cái tên Phù nhi chắc chắn sẽ vang động Trung Đô. Cho dù là nàng từng hiến nghệ, cũng từng hiển lộ tài năng…

Tê Túc cầm chén rượu che ý bên miệng, khóe mắt về phía Mặc Phi bên cạnh sắc mặt như thường, nếu “Hắn” là nữ tử, thì chắc chắn sẽ là nữ nhân của đế vương, nam tử bình thường khí thế xứng đôi ?