Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 175: Phù Đồ Nữ Tướng



Ngay tại ba ngày khi Vu Việt và Mặc Phi rời khỏi, một nam tử phong trần mệt mỏi đuổi tới Trung Đô, trực tiếp tới phủ Thái Thú tìm Ngư gia lúc đang đóng giữ ở đây.

“Cái gì? Nhung Trăn Vương và Phù Đồ trở về Chiếu Quốc?” Cô Hạc kinh ngạc, lúc tóc tán loạn, quanh bám đầy bụi bẩn, giữa hai đầu lông mày càng mang theo vẻ mệt mỏi khôn cùng, hiển nhiên là bôn ba suốt đêm.

“Nếu ngươi trở sớm hơn ba ngày thì .” Ngư gia chút tiếc nuối , “Phù Đồ vẫn lo lắng cho an nguy của ngươi, nếu như ngươi bình an vô sự, chắc chắn sẽ vô cùng vui vẻ. Rốt cuộc trong thời gian ngươi ?”

Cô Hạc ngẩn ngơ một hồi, thở dài: “Một lời khó hết, ! Còn xin Ngư gia tướng quân cho chuẩn cho tại hạ một ít lương khô và nước uống, tại hạ lập tức đuổi theo Phù Đồ đại nhân, chỉ mới ba ngày, tại hạ dùng khoái mã thần tốc, hẳn là thể đuổi .”

Ngư gia vài , khuyên nhủ: “Ngươi vẫn nên nghỉ ngơi một ngày ! Lần Phù Đồ về nước, phỏng chừng sẽ ở đó cho đến sang năm, ngươi lo tìm thấy ‘Hắn’.”

“Không .” Cô Hạc lắc đầu , “Là hộ vệ của đại nhân, thường xuyên ở bên ngài, thật sự là quá tròn bổn phận, bất kể như thế nào, cũng nhanh chóng trở bên đại nhân mới .”

Ngư gia thấy vẻ mặt kiên quyết thì thêm nữa, chỉ sai lập tức chuẩn vật tư cho . Lúc tới chuồng ngựa, Ngư gia thấy mã phu đang cho một con ngựa ăn thêm cỏ khô, con ngựa cả màu xám nhạt, chỉ bên mắt trái hiện một đốm đen nổi bật.

Ngư gia sửng sốt, hỏi Cô Hạc bên : “Đó là tọa kỵ Hà Ngọc của Phù Đồ?” Hắn nhớ rõ từ đó, khi doanh địa đánh lén, tọa kỵ của Phù Đồ lạc tung tích, hiển nhiên là quân địch mang , ngờ hôm nay xuất hiện.

Cô Hạc gật đầu : “ . Sở dĩ lâu ngày về, một phần nguyên nhân là do .”

Hóa ngày , khi Cô Hạc ở giải quyết truy binh, lưng vốn cắm một mũi tên, còn thêm vài đạo vết thương nữa, dược trị thương, đành ẩn nấp ở trong rừng, tự chữa thương, đói thì dùng quả dại và cá ở khe suối lót , vây thì trốn cây nghỉ ngơi, sống như một dã nhân suốt một đoạn thời gian.

Đến khi miệng vết thương gần như khép , lập tức chuẩn nhanh chóng tìm Phù Đồ, ai ngờ mới khỏi phiến rừng phát hiện một đội kỵ binh U Quốc mang theo mấy trăm con chiến mã ngang qua, trong đó một con rõ ràng chính là tọa kỵ Hà Ngọc của Phù Đồ.

Cô Hạc Phù Đồ thích con ngựa của bản , bây giờ nếu gặp , trộm nó trở về?

Chủ ý xác định, liền âm thầm theo đuôi đội nhân mã .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dọc theo đường cẩn thận coi chừng, thật vất vả mới tìm cơ hội trộm ngựa mau chóng chạy ngay tới Trung Đô. Lúc sớm Trung Đô thuận lợi đoạt , đám Vu Việt bắt đầu dụng binh ở Cưu Vọng.

Mê Truyện Dịch

Ai ngờ đang chạy đường thì gặp hồng thủy, mực nước sông dâng lên với tốc độ cực nhanh, tràn qua bờ đê, bao phủ một vùng rộng lớn, Cô Hạc vây tại một cái thôn nhỏ ở Lạc Trung, khi hồng thủy đến từ Cưu Vọng, lo lắng trong lòng tất nhiên là cần nhiều. Lúc , trong lòng vô cùng hối hận, nếu mà cứ mặc kệ Hà Ngọc, sớm chạy về bên Phù Đồ cho kịp thì !

Mang theo loại tâm tình , Cô Hạc cũng đợi hồng thủy thối lui, quyết định cưỡi ngựa vòng , vượt qua núi non trùng điệp, vất vả lắm mới chạy về Trung Đô, ngờ Phù Đồ rời .

Hiện tại một khắc cũng đợi nữa, chỉ mau chóng trở bên Phù Đồ.

“Hà Ngọc, cực khổ ngươi một chuyến nữa .” Cô Hạc vỗ vỗ cổ Hà Ngọc, thấp giọng ở bên tai nó, “Chủ nhân của ngươi cách chúng xa, chúng đuổi tiếp, nhanh thôi sẽ thể gặp ‘Hắn’ .”

Hà Ngọc quơ quơ đầu, hừ hừ vài tiếng, giống như tuyệt để ý.

“Cừ thật.” Cô Hạc to vài tiếng, xoay lên ngựa.

“Đi đường cẩn thận.” Ngư gia ôm quyền với .

Cô Hạc khoát tay áo, giá một tiếng dứt khoát rời .

Một ngày , đường , Cô Hạc gặp một kỵ sĩ ngang qua, kỵ sĩ chính là Vu Việt phái Trung Đô báo tin, lúc Phù Đồ bắt, mà Vu Việt thì kiên quyết đổi hành trình.

Cô Hạc ghìm dây cương, đầu về phía tên kỵ sĩ xa .

“Đó là binh của Vu Việt ?” Cô Hạc thì thào tự . Bây giờ tọa kỵ của kỵ binh Vu việt đều trang yên cương, nhưng mà vì Vu Việt đột nhiên xuất hiện lúc ? Hay là bọn họ xảy biến cố gì đường ?