Vượt qua một đêm bình an, sáng sớm ngày hôm , rốt cuộc đám đạo tặc hung hãn xuất hiện trong tầm mắt của , trùng điệp mấy trăm , trong tay cầm búa hoặc trường đao, lưng đeo cung tiễn, thủ linh hoạt luồn lách bên trong khu rừng.
Sau khi phát hiện cạm bẫy trong rừng, để tiết kiệm thời gian, quả nhiên Thanh Lĩnh Trại tập trung binh lực, tiến công chính diện, cây cối để ẩn nấp, bọn họ sợ công kích b.ắ.n tên của tộc Tháp Y, nhân bên chiếm ưu thế tuyệt đối, bọn họ tin tưởng nhất định thể thu phục đỉnh núi .
Y Mục Hãn ở một cây, ánh mắt lạnh lùng, bao lâu, tay của nâng lên, chỉ một thoáng, một loạt mũi tên bay như mưa xuống.
Đám Thanh Lĩnh Trại đều đang ẩn nấp, phát hiện tên b.ắ.n hề chuẩn xác chút nào, phần lớn đều bay qua đỉnh đầu, nhóm ha hả, thế nhưng nhanh chóng nổi nữa . Chỉ một trận âm thanh vù vù, đó một đám ong đông nghịt bay tới, giống với một mây đen, gần như che kín cả bầu trời.
Đám Thanh Lĩnh Trại *****, tiếng kêu đau đớn dứt, bọn họ vứt bỏ vũ khí, chạy trốn khắp nơi.
Tộc Tháp Y thừa cơ giương cung b.ắ.n mãnh liệt, trong chốc lát, bao nhiêu tên Thanh Lĩnh Trại hạ gục mũi tên, mà nhiều kẻ chạy trốn rừng tránh né bầy ong, kết quả rơi cạm bẫy…
Mặc Phi chỉ một lát, đó trở về chăm sóc những thương.
Kết quả hiểu, một đám sơn tặc hung ác chỉ cậy mạnh, đối mặt với những đợt phản công tổ chức, kế hoạch, thể xoay chuyển thế cục đây? Bọn họ cùng lắm cũng chỉ hơn hai trăm thôi mà…
Đến giữa trưa, tất cả yên lặng trở , tộc Tháp Y một tử vong, cùng lắm cũng chỉ thương mấy chục , cái cũng chỉ bởi đuổi bắt đám sơn tặc trốn chạy.
Mọi bắt đầu dọn dẹp chiến trường, khiêng hết đám Thanh Lĩnh Trại c.h.ế.t một chỗ.
Y Mục Hãn : “Xem trong đám viện binh của trấn Đông Cao, điều lượng cũng nhiều như tưởng tượng.”
Một bên cạnh “Chúng vốn thương tổn nặng nề, lẽ bọn chúng cho rằng đánh chúng cũng chỉ như thổi bụi, ngờ rằng Tấn thôn quyết chí cùng tiến cùng thoái với chúng , kế sách Phù Đồ , bọn chúng thể thất bại đây?”
Y Mục Hãn cũng : “Bạc Ô, ngươi cho các nghỉ ngơi một chút cho khỏe , ngày mai chúng nhổ tận gốc đám Thanh Lĩnh Trại.”
“Vâng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nói xong, Y Mục Hãn bốn phía xung quanh, phát hiện bóng dáng quen thuộc đang chăm sóc những thương, bước tới, gọi: “Phù Đồ .”
Mặc Phi thấy, dậy.
Y Mục Hãn tới mặt nàng, một động tác mời, ý bảo nàng đến một bên chuyện riêng.
Hai tới vách đá phía núi, Mặc Phi hỏi: “Tộc trưởng gì dặn dò ?”
Y Mục Hãn : “Nay Thanh Lĩnh Trại trừ bỏ, thể kế hoạch tiếp theo ?”
Mê Truyện Dịch
“Bốn chữ, tốc chiến tốc thắng.” Mặc Phi chút do dự , “Thừa dịp trấn Đông Cao còn cảnh giác, lập tức bắt đầu hành động. Bọn họ nhất định sẽ ngờ chúng sẽ chủ động xuất kích.”
“Hành động như thế nào?”
“Trong vòng hai ngày do thám địa hình, tìm hiểu phân bố phòng thủ, đó… nắm tay.”
“Nắm tay?”
Mặc Phi gật đầu: “Ta từ phía Vân đại phu, Trấn Đông Cao năm tên thủ lĩnh, mỗi bọn họ lượt hơn một trăm thủ vệ. Bình thường luyện binh, mà từng nhóm sẽ tuần tra lãnh địa, hoặc là quấy nhiễu các thôn xóm xung quanh. Nói cách khác, bình thường chẳng gì, nhân bên cạnh mấy tên thủ lĩnh cũng nhiều lắm.”
Y Mục Hãn gật đầu: “ , quả thật là như thế, tuy nhiên trạch viện của năm tên thủ lĩnh vô cùng kiên cố, trừ khi đánh lén buổi tối, nếu ban ngày sẽ khó lẻn . nếu như lẻn buổi tối, thủ vệ tuần tra bên ngoài đều trở về, đến lúc đó càng khó động thủ.”
Mặc Phi trầm ngâm một hồi, hỏi: “Năm ở cùng một chỗ, chung sở thích nào ?”
“Năm tên chính là năm , đều là hạng tham tài háo sắc, thấy chút tư sắc lập tức nhào đến ngay. Có thể , gần như trong trấn Đông Cao nhiều nữ tử dám khỏi cửa, thậm chí một nam nhi tuấn tú cũng ít khi dám lộ diện.” Nói tới đây, Y Mục Hãn Mặc Phi vài hiểu, nam tử mắt cũng một khuôn mặt tuyệt mỹ, khí chất khác biệt với bình thường, nếu như năm tên phát hiện, chừng sẽ khó lòng thoát khỏi.