Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 245: Phù Đồ Nữ Tướng



Trong thời gian mấy ngày, Mặc Phi liên tục bận bịu chuyện , điều lệ dự định đại khái cũng cần đưa cho Y Mục Hãn xem xét, phát hiện một sự việc vô cùng bất đắc dĩ, đó là Y Mục Hãn chữ! Không riêng gì , phần lớn trong trấn Đông Cao đều chữ.

Mặc Phi xoa xoa cái trán, phần buồn rầu. Thực bên trong phủ lĩnh chủ cũng vài chữ, điều đó đều là thủ hạ của thủ lĩnh tiền nhiệm, Mặc Phi tín nhiệm lắm, ít nhất thì trong giai đoạn đầu cũng thể sử dụng . Mặt khác, đa thương nhân đến từ bên ngoài đều chữ, nhưng mà bọn họ bản địa, thể nguyện ý ở đảm nhiệm chức vụ ở trấn Đông Cao đây?

Mặc Phi thể cảm thán, nhân tài đúng là khó tìm mà…

“Phù Đồ, đừng lo lắng quá.” Y Mục Hãn an ủi , “Có ngươi phụ tá, chữ thì gì quan trọng ?”

Mặc Phi ngừng , : “Tộc trưởng, trấn Đông Cao là của tộc trưởng , như trách nhiệm quản lý trấn Đông Cao cũng đè xuống vai tộc trưởng. Tuy rằng hiện giờ nhân tài thích hợp, nhưng mà cũng thể từ từ bổ sung cho đủ . Mà , thể vĩnh viễn ở nơi đây phụ tá tộc trưởng .”

Y Mục Hãn sửng sốt, vội hỏi: “Lời nghĩa gì?”

“Tộc trưởng quên , Phù Đồ vốn là lữ khách tha hương tới đây, đối với nơi , chỉ là một vị khách qua đường mà thôi.”

Y Mục Hãn thiếu chút nữa thốt một câu “Ở , đừng ”, nhưng cuối cùng vẫn ngăn . Từ cái ngày tiếp xúc mật , Phù Đồ vẫn đối xử với như một, giống như việc từng xảy , để tránh hổ, cũng tới một chữ. mà , trái tim của vì “Hắn” mà loạn nhịp giống . Phần cảm giác khác thường cũng chỉ thể tạm thời giấu kín trong lòng, chẳng những bởi vì Phù Đồ là nam nhi, mà còn bởi vì Phù Đồ quá xuất sắc, khiến cho vài phần tự hổ.

“Phù Đồ, rốt cuộc ngươi là ai? Đến từ nơi nào?”

Mặc Phi rũ mắt: “Ta là Chiếu Quốc, là một nơi ở phía đông trấn Đông Cao.”

“Chiếu Quốc?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Y Mục Hãn còn định hỏi tiếp, Mặc Phi ngắt lời : “Tạm thời đề cập tới vấn đề . Nếu như tộc trưởng chữ, thì ngược , Phù Đồ đề cử một vô cùng thích hợp.”

“Hử? Là ai thế?”

“Đại phu Vân Tung.”

Mê Truyện Dịch

Hai ngày , Y Mục Hãn phái mời Vân Tung và Dư Sơ tới. Vân Tung vẫn đáp lời mời của Y Mục Hãn ngay tức khắc, việc cẩn thận, lấy nghề chữa bệnh cứu lý tưởng suốt đời, bây giờ, trợ giúp lĩnh chủ quản lí trấn Đông Cao thì quả thật vài phần do dự.

Có điều, ngược cự tuyệt lời đề nghị sửa sang văn thư của Mặc Phi, đây là một công việc phức tạp, chỉ thể bất đắc dĩ tìm thuộc hạ của tiền thủ lĩnh mà hiệp trợ, chừng mười đến cùng , phân công rõ ràng, quả nhiên sự việc dễ dàng hơn nhiều.

Lúc Mặc Phi bỏ mặc chưởng quỹ, nàng cố gắng tham dự công việc cụ thể của trấn Đông Cao, mà là bắt đầu thâm nhập những thôn xóm phụ cận, nắm rõ tình huống gieo trồng đồng ruộng.

Ở phụ cận trấn Đông Cao một trăm tám mươi lăm thôn xóm, dân cư nhiều nhất cũng chỉ hơn hai ngàn , ít thì chỉ hơn năm mươi . Đa đều sinh sống bằng việc gieo trồng theo sườn núi, một bộ phận còn mở rộng vườn cây và nuôi dưỡng gia súc gia cầm. Vùng núi mặc dù phức tạp, nhưng mà dân chúng cần lao, nếu như thời tiết thuận lợi, thu hoạch cũng coi như tệ. Khó trách nơi hẻo lánh như cũng thể hấp dẫn đông dảo thương nhân tới đây. Chỉ là do tiền lĩnh chủ chèn ép dân chúng quá nặng nề, thế cho nên bọn họ mới thường sống trong túng quẫn.

Hàng ngày, Mặc Phi nơi đồng ruộng, chuyện phiếm cùng với nhóm thôn dân, tìm hiểu phong thổ nơi . Đồng thời thu thập thu hoạch một mầm giống đặc thù, ví dụ như mai đắng, đây là một loại quả hương vị đắng chát, nhưng khi ngâm trong rượu thể biến rượu trở nên thuần hương, hơn nữa mấy tháng, khi vị đắng của mai loại bỏ hết thì lấy để ăn vô cùng ngọt ngào ngon miệng, còn mang theo hương rượu khiến cho chảy nước miếng, dư vị vô tận vô cùng.

Đồng thời Mặc Phi còn mừng rỡ phát hiện khoai tây mọc hoang, dân bản xứ gọi là “Khoai núi”, cũng ai gieo trồng diện tích lớn, chỉ coi như một loại củ dại.

Tuy rằng thể thu thập nhiều mầm giống khoai tây, thế nhưng điều cũng nào ảnh hưởng đến tâm tình kích động của Mặc Phi, khoai tây nổi tiếng thế giới về sản lượng cao, hơn hữa nguồn dinh dưỡng dồi dào, cất giữ trong thời gian lâu dài, chính là thứ để dự trữ nhất những năm đói kém.