Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 262: Phù Đồ Nữ Tướng



Mấy ngày như thế, tin tức truyền ngày một xa, phàm là những thương nhân qua thảo nguyên đều đến chuyện , bọn họ bắt đầu dùng cách thức của chính để trợ giúp cho Phù Đồ.

Cái tên “Hành giả Phật đồ” hiện giờ vang vọng khắp chốn, nhiều từng chịu ân huệ của nàng, cũng nhiều cảm động và nhớ tới đức hạnh của nàng, kính ngưỡng phẩm tính của nàng. Vì thế chỉ cần trong khả năng thì bọn họ đều đóng góp chút sức lực cho Phù Đồ.

Nguyên nhân tộc Liệt Ưng giam lỏng Mặc Phi cho khó hiểu, ngày đầu tiên tiến tộc Liệt Ưng, Mặc Phi nhịn hỏi: “Vì như ?”

Đương nhiên là trong tộc Liệt Ưng sẽ đưa câu trả lời, khi bọn họ bắt mấy Mặc Phi, ngoại trừ đưa cơm và đồ ăn thì ít khi xuất hiện.

Có điều Cô Hạc cũng hiếm khi nghiêm túc mà đáp: “Ta nghĩ là .”

“Hả?”

“Ngay đầu tiên thấy kỵ binh của tộc Liệt Ưng cảm giác quen thuộc.” Cô Hạc chậm rãi , “Cho đến tận lúc tiến doanh địa thì gần như bảy phần chắc chắn, chỉ sợ bọn họ chẳng là tộc Liệt Ưng gì cả, mà hẳn gọi là ‘Liệp Du tộc’, tên gọi tắt là ‘Du tộc’.”

“Du tộc?” Mặc Phi kinh dị , “Chẳng lẽ là bộ tộc mà Vu Việt đuổi tận g.i.ế.c tuyệt năm đó ? Nghe cũng là do bọn họ phái ám sát thê tử và con cái của Vu Việt.”

Cô Hạc gật đầu: “ , tuy rằng y phục và trang sức của bọn họ dấu hiệu xà, cung đặc biệt của Du tộc, nhưng trang áo giáp và binh khí, cách tổ chức doanh địa, thói quen sinh sống cùng với phong cách hành sự thì tám, chín phần mười là chính xác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mặc Phi rơi trầm tư, một lát mới lẩm bẩm : “Khó trách bọn chúng giam lỏng . Chẳng những bởi vì là thượng khanh của Chiếu Quốc mà còn bởi vì thanh danh hiện nay của , bất kể là g.i.ế.c là thả , tin tức ẩn trốn của bọn họ đều khả năng bại lộ.”

“Nếu như Nhung Trăn vương tin tức về Du tộc, bất kể thế nào cũng sẽ bàng quan, ít nhất thì giam lỏng ngươi cũng thể khiến cho chỗ cố kỵ.”

Cô Hạc hừ một tiếng : “Năm đó Du tộc bạo ngược hung tàn, g.i.ế.c cướp bóc khắp nơi, dân chúng vô tội c.h.ế.t trong tay bọn chúng đến ngàn vạn, cho đến tận khi Nhung Trăn vương dẫn dắt hắc thiết kỵ tiêu diệt từng trong bọn chúng thì Chiếu Quốc mới khôi phục yên bình. Không ngờ rằng Du tộc vẫn còn tàn dư, bọn họ vụng trộm di chuyển đến đây, mượn hồ nước mặn để phát triển lớn mạnh. Nếu Phù Đồ trời xui đất khiến tới nơi , sợ rằng trong tương lai chắc chắn sẽ tạo thành mối họa ngầm cho Chiếu Quốc.”

Mê Truyện Dịch

“Như thế xem tình cảnh của chúng đau đầu .” Mặc Phi màn cửa, nhíu mày , “Nếu tin tức của , thể Vu Việt sẽ tự đến đây, đến lúc đó chẳng sẽ rơi nguy hiểm ?”

Cô Hạc “Hắn” một cái, : “Phù Đồ cũng cần lo lắng quá, lấy sự thông tuệ nhanh trí của Nhung Trăn vương, chắc chắn khi tiến vùng thảo nguyên cảm nhận điều bất thường .”

“Tuy như thế nhưng hiện nay đại quân Chiếu Quốc đang ở trong lãnh thổ Cảnh Quốc, cho dù Vu Việt sự cảnh giác thì cũng khó mà triệu tập đủ binh mã để đối kháng với Du tộc trong chốc lát . Ta lo lắng sẽ vì cứu mà đưa binh nước cờ hiểm.”

Cô Hạc im lặng, lấy sự coi trọng của Vu Việt đối với Phù Đồ, việc khả năng sẽ xảy . Du tộc giống với đội quân bình thường, kỵ binh của bọn họ là lực lượng duy nhất thể tồn tại ngang hàng với hắc thiết kỵ hiện nay, hơn nữa thiên thời địa lợi, ngay cả khi Vu Việt Ngay ba đầu sáu tay, chỉ sợ cũng khó thể cứu Phù Đồ thành công sự thiếu thốn binh lực và viện trợ, thậm chí thoát an cũng còn khó.

“Chúng thể chờ c.h.ế.t , đến lúc đó, nhất nghĩ cách để tự cứu .” Mặc Phi kiên định.

Trên thực tế, nàng là ngay ngày thứ năm nàng giam lỏng nhiều thương nhân tới cầu xin Hãn chủ của tộc Liệt Ưng lấy của cải đổi lấy sự tự do của Phù Đồ. Bọn họ dùng vàng bạc, hoặc là dùng trân bảo, tiếc vốn liếng, dâng lên tất cả những đồ xa xỉ. Đáng tiếc mặc dù tộc Liệt Ưng ***** chỗ của cải nhưng thể thả . Theo sự tăng lên ngày càng nhiều của những tới thỉnh cầu, bọn họ cũng ngày một cảnh giác. Thanh danh của Phù Đồ càng lớn thì càng bất lợi cho bọn họ. Vùng thảo nguyên trở thành nền móng của bọn họ, thể bởi một tên Phù Đồ là dễ dàng bỏ ?