Nói xong, đợi Mặc Phi trả lời ôm nàng cùng với cả chăn nệm.
Trong phòng tắm tràn ngập nước, hai ôm ở trong bể.
Trong lòng Vu Việt tràn đầy vui sướng, ngón tay thỉnh thoảng cuốn mấy sợi tóc của Mặc Phi, thỉnh thoảng sờ lên đôi thỏ ngọc quyến luyến rời .
Đang lúc chộn rộn, Mặc Phi đột nhiên đẩy tay , thản nhiên : “Bệ hạ còn thấy đủ ?”
“Đối Phù Đồ, Cô mãi mãi thể thỏa mãn .” Vu Việt cúi đầu ngậm vành tai của nàng.
“Bệ hạ sức lực dư thừa, quả là dũng mãnh.”
“Ha ha.” Vu Việt vẻ mặt chí đắc ý, “Cô cường thể tráng, đương nhiên khác biệt với thường .”
Mặc Phi cúi đầu, trầm giọng : “Thân cường thể tráng? Vậy thì, bệnh tật quấn mà ngày hôm qua thái y …”
Vu Việt cứng đờ, một lát, mặt lộ vẻ trầm trọng, chậm rãi : “Phù Đồ , Cô cứ nghĩ bản khỏe mạnh như thường.”
“Hừ hừ hừ, đúng nhỉ?” Mặc Phi hất tay của Vu Việt, mỏi nhừ rời khỏi bể, cầm y phục mặc lên .
“Phù Đồ, Cô, thể của Cô quả thật khoẻ…”
Không khoẻ cái đầu ngài! Lại cùng hùa với thái y để lừa nàng! Ngay cả ánh mắt Mặc Phi cũng lười liếc .
Cuối cùng Vu việt cũng hiểu mối nguy, vội tới giữ chặt lấy Mặc Phi, thấp giọng gọi: “Phù Đồ…”
Mới còn chút vênh váo tự đắc, thoáng cái lộ tẩy.
“Bệ hạ, thần còn việc, xin tiếp .” Mặc Phi mặc y phục, khom hành lễ với .
“Đừng như , là phu thể già cả .”
“Phu thê già thì thể như hả, ngài ngày hôm qua buồn lòng đến thế nào !” Cuối cùng Mặc Phi cũng nhịn mà bùng nổ.
Vu Việt hiếm khi thấy nàng nổi giận, : “Bình thường Phù Đồ hiển lộ cảm xúc, việc nề nếp, Cô lập Phù Đồ Hoàng hậu, nếu là cách thường thì Phù Đồ sẽ khó mà đồng ý, cho nên mới bất đắc dĩ đưa hạ sách .”
“Lập Hoàng hậu?” Vẻ mặt Mặc Phi chút đổi , “Bệ hạ thích ai thì cứ việc lập , Phù Đồ là Tể tướng của bệ hạ, chắc chắn sẽ ủng hộ hết , nhưng đừng bắt thần đổi sang mặc nữ trang nữa, đó chính là sự sỉ nhục lớn đối với Phù Đồ!”
“Phù Đồ.” Vu Việt hiếm khi ảo não, “Cô sai .”
Mặc Phi lạnh mặt thoáng , hỏi: “Cách do ai nghĩ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vu Việt sờ sờ mũi, ậm ừ : “Lạc Thần.”
Ngẫm cũng đúng, Mặc Phi thầm hít sâu một , gằn từng chữ: “Đừng lập Phù Đồ Hoàng hậu, , , tức, giận!”
Nói xong, đợi Vu Việt ngăn rời khỏi hoàng cung.
Vu Việt xoa xoa thái dương, quả nhiên là nên chủ ý của Lạc Thần!
Mê Truyện Dịch
Chờ Phù Đồ hết giận nhắc , nếu ngày hôm qua nàng đồng ý, nghĩa là nàng cũng phản đối trở thành Hoàng hậu của .
mà vu việt ngờ tới là, khi Mặc Phi ở trở phủ Mặc Quân lập tức để một bức thư, gói gém hành lý rời khỏi Tiệm Hề.
Nghe phương Bắc phát triển tệ, nhân cơ hội khảo sát một chút, cũng thuận tiện lạnh lùng với nam nhân một phen. Dám lấy sức khỏe của để lừa nàng, đúng là ngày càng loạn !
Mặc Phi , Tê Túc như hổ rình mồi cũng lập tức theo đuôi.
Sau khi tin tức, Vu Việt tức giận đến sôi máu, hung hăng chà đạp một đám đại thần trong triều. Đồng thời lôi cái tên tiểu tử Lạc Thần tới quân doanh, thao luyện ba năm, năm năm thì cho phép trở về!
Chỉ là việc , nên thế nào đây… Cái tên Tê Túc trong ngoài bất nhất cũng theo… Không , thể yên ngơ .
Vu Việt huy động thị vệ khắp nơi, mặc kệ mời về cũng mà ép buộc cũng , nhất định mau chóng mang Phù Đồ trở .
Cùng lắm thì khi trở về, Phù Đồ thế nào thì sẽ thế …
Mặc Phi và Tê Túc cưỡi ngựa ngang qua một cái trấn nhỏ, phát hiện nhiều thôn dân đang xây dựng miếu thờ.
Mặc Phi tò mò tiến tới hỏi: “Cụ , trấn của cung phụng vị tiên thánh nào thế?”
Ông cụ liếc nàng, phát hiện nàng tóc ngắn, quần áo mộc mạc, khí chất tầm thường, lập tức nhiệt tình : “Nhìn dáng vẻ của , chắc là khổ hành đúng ?”
Bị Mặc Phi ảnh hưởng, nhiều hành giả khắp nơi đều cắt tóc ngắn, tóc ngắn thuận tiện, vô cùng thích hợp với xa, cho nên ông lão thấy mái tóc ngắn của Mặc Phi coi nàng là hành giả.
Mặc Phi chần chờ, khẽ gật đầu.
Ông lão : “Vậy ngài hãy ở trấn của chúng mấy ngày , đợi ngôi miếu xây xong tiện thể thăm viếng một chút, nơi chuẩn cung phụng thánh nhân Phù Đồ.”
Thánh nhân Phù Đồ… Mặc Phi trầm mặc.
Tê Túc nở một nụ .