Mặc Phi trả lời: “Sở dĩ Phù Đồ dâng lễ vật lên lúc là bởi vì Chủ công đủ tư cách giữ nó, chỉ là sử dụng nó thì còn xem tương lai nữa. Ngoài , Phù Đồ cũng xem xem Chủ công thể tuân thủ lời hứa mở hộp đến cùng .”
Mọi đều hít một , ai mà dám chuyện với Vu Việt như chứ!
Thế nhưng ngoài suy đoán của , chẳng những Vu Việt tức giận, hơn nữa còn vui vẻ đồng ý. “Được, bổn vương sẽ tuân thủ lời hứa , đến thời cơ tuyệt đối mở hộp.”
Mặc Phi hành lễ: “Chuyện cần Phù Đồ đều xong .”
Đến cuối cùng, lễ vật thứ ba mà chờ mong vẫn còn là một bí mật, trong lòng bọn họ đều phỏng đoán, rốt cuộc trong cái hộp gỗ là vật gì, đáng tiếc đầu mối, chỉ thể chờ đợi ngày nào đó mở mà thôi. Khác với lúc bắt đầu, bây giờ còn ai xem thường Mặc Phi nữa, quả thực “Hắn” xứng đáng với cái danh “Thượng khanh”.
Trong nhóm môn hạ đông đúc của Vu Việt, cái danh “Thượng khanh” quá năm , nhưng phận của năm đều cực kì bí ẩn, những khác chỉ Thiên tài Minh Hàn đang ở Tiệm Hề và Trí tướng Ngư Gia luyện binh bên ngoài thành Nhung Trăn, mà Mặc Phi trở thành thứ sáu. Người tự là “Mặc Tử”, cho nên hiện tại lén gọi là “Mặc Quân”.
Mấy ngày đó, Vu Việt triệu tập chúng tài sĩ đến nghị sự nhiều , tiến hành thiện và thực thi “An Bang Thất Sách” mà Mặc Phi hiến, cuối cùng nó trở thành quốc sách thời chiến của Nhung Trăn, cũng nhờ quốc sách mà Nhung Trăn bắt đầu định và phát triển nhanh chóng.
Cùng lúc đó, khu doanh trại chế tạo giấy cũng bắt đầu chính thức khởi công, bộ quá trình, bất kể từ việc chọn lựa, vận chuyển nguyên vật liệu đến việc xây dựng lò sấy, v.v… Vu Việt đều phái thị vệ giám sát chặt chẽ, những phận sự miễn tới gần, bằng sẽ ***** tại chỗ. Thuật tạo giấy là kỳ thuật ban ân cho thiên hạ, một ngày nào đó sẽ truyền bá rộng rãi, nhưng mà tuyệt đối là bây giờ, Nhung Trăn cần dựa nó để tích lũy tài phú và danh tiếng, vì thế đều xem trọng việc cần giữ bí mật trong một thời gian.
Trong khi Nhung Trăn đang từng bước hưng thịnh là lúc chiến tranh ba nước U, Ngu, Cảnh vẫn đang hừng hực khí thế, điều phần lớn những kiến thức đều phán rằng ngày Ngu Quốc diệt vong còn xa. Một khi Ngu Quốc diệt, nghênh đón đó sẽ là đủ loại tình huống biến động phát sinh, tiên sẽ là cuộc chiến tranh giành quyền lợi ở Nhung Trăn.
Tạm thời đề cập tới những điều , đến việc thanh danh của Mặc Phi trở nên vang dội khi dâng hiến lễ vật, thái độ của nhóm tài sĩ trong phủ biến đổi , khi gặp mặt thì tiếp đón mật, khi tụ hội cũng sẽ tích cực mời tham gia, tuy rằng Mặc Phi phát biểu ngôn luận vẫn nhiều, thế nhưng còn ai dám khinh thường nàng nữa.
Đủ loại xã giao, tuy nhiều mà hỗn tạp, nhưng vẫn còn trong phạm vi thể khống chế, điều thực sự khiến cho Mặc phi đau đầu là một việc khác.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Đại nhân, ngoài cửa một vị Khâu xin tiếp kiến.” Tiểu hầu tên Duyệt Chi thông báo.
“Khâu ?” Mặc Phi nghi hoặc hỏi, “Duyệt Chi phận của ?”
Duyệt Chi trả lời: “Người là Phù Giản, phú tộc Vương gia* của Nhung Trăn.”
* Vương gia: gia tộc họ Vương, khác với vương gia trong hoàng tộc nhé.
Phú tộc Vương gia của Nhung Trăn? Nàng quen ?
“Thế thì mời .” Mặc Phi buông bút, trong lòng cân nhắc tới phận và mục đích của .
Không bao lâu, một vị văn sĩ trung niên mập tiến , mặc dù bộ mặt tính là đáng ghét nhưng chung vẫn cho cảm giác thoải mái.
Người nọ hành đại lễ, : “Kẻ hèn Khưu Hồng bái kiến Phù Đồ đại nhân. Quả nhiên Phù Đồ đại nhân giống hệt với lời đồn, thần thái tuấn tú, dáng vẻ bất phàm, là một vị hiền sĩ xuất thế, Khâu mỗ kính phục.”
Mặc Phi hờ hững, khóe miệng run run, hỏi: “Không Khâu tìm Phù Đồ việc gì ?”
Vẻ mặt tươi , Khưu Hồng : “Lần Khâu mỗ đến đây là vì một chuyện đại hỉ, gia chủ Vương lão gia một vị thiên kim, mỹ mạo hiền lương, là danh nữ của Nhung Trăn, sánh với Phù Đồ đại nhân thì thể gọi là trai tài gái sắc, trời sinh một cặp, vì thế Khâu mỗ nhận ủy thác của gia chủ đến bái phỏng, kết nên một đoạn lương duyên .”
Lại là tới mối! Mặc Phi nhất thời im lặng, nàng ngờ là vội vàng tới mối cho nàng. Cũng đúng, đối với ngoài thì nàng hai mươi, khác ở tuổi sớm sinh con đẻ cái, mà nàng vẫn còn độc . Huống chi bây giờ nàng cũng chút tiếng tăm là thanh niên tài tuấn, một nam nhân độc quý báu như , chú ý cũng khó. Chỉ là… cảm giác vi diệu đến thế…