Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 52: Phù Đồ Nữ Tướng



các nàng đưa y phục đến , Mặc Phi cũng cự tuyệt.

“Lấy đây thử xem.” Mặc Phi dậy.

Trong mắt hai mỹ cơ hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng dậy tới.

Ly cơ cởi áo cho nàng, Vân cơ lượt giở từng bộ y phục một.

Cũng may y phục hiện tại tương đối dày, chỉ cởi hai lớp, Mặc Phi lo lắng phát hiện cái gì.

“Thời tiết lạnh, sẽ cởi áo trong.” Mặc Phi ngăn cản động tác của Ly cơ.

Vì thế hai nàng cầm lấy bộ đồ mới, mỗi một bên Mặc Phi, giúp nàng mặc y phục.

Mặc Phi dang hai tay , thầm nghĩ khó trách các nam nhân đều thích trái ôm ấp, cảm giác mỹ nữ hầu hạ như thế quả là khác biệt, ngay cả nàng giả nam cũng cảm thấy rung động.

Y phục mùa đông của thời đại gồm ba lớp hoặc nhiều hơn, áo trong bằng tơ lụa, ở giữa là gấm vóc, áo khoác là cẩm y. Y phục mùa đông của nhóm quý tộc giàu tinh tế, chất liệu may mặc xem trọng, trường bào rộng, tay áo dài, mang theo vẻ phú quý, mặc dù kỹ thuật thêu còn phát triển, nhưng kỹ xảo sử dụng y phục vô cùng tuyệt vời, tầng tầng lớp lớp hiển lộ sự đẽ quý giá.

Ly cơ đang thắt đai lưng cho Mặc Phi, giọng của Tích Chi bên ngoài cửa vội vàng truyền đến: “Đại nhân, điện hạ giá lâm…”

Mặc Phi sửng sốt, còn kịp cho hai nàng thối lui sang một bên thấy Vu Việt mặc một hoa phục cất bước .

Khi thấy tình huống trong phòng, bước chân thoáng dừng , đó mới tiến .

Hai nàng cuống quít quỳ gối, các nàng đều cảm giác một luồng sát khí, như thể các nàng sẽ xử tử hình ngay lúc .

Mặc Phi cầm lấy đai lưng mà Ly cơ đặt xuống, chậm rãi hành lễ với Vu Việt.

“Không Chủ công đến, Phù Đồ thất lễ.”

Vu Việt hai nàng đang quỳ mặt đất, thản nhiên : “Xem những mỹ cơ mà bổn vương thưởng hợp ý của Phù Đồ.”

Mặc Phi gật đầu: “Các nàng thông minh khéo tay, hiền lành hiểu ý, quả thực , Phù Đồ đa tạ Chủ công ban cho.”

Vu Việt mím chặt môi, trong lòng xuất hiện cảm giác tự tự chịu?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Chủ công, xin mời .” Mặc Phi tiếp đón Vu Việt, đầu với hai nàng, “Hai lui xuống , gọi Tích Chi dâng .”

Hai nàng như đại xá, lên tiếng đáp lời thối lui.

Vu Việt chỗ của , ánh mắt vẫn Mặc Phi, một lúc lâu mới : “Ngươi mặc y phục .” Từ tới giờ đều thấy Mặc Phi ăn mặc mộc mạc, đột nhiên hôm nay cẩm bào lộng lẫy , lịch sự, tao nhã, sáng sủa, càng lộ vẻ khôi ngô.

“Đa tạ Chủ công khen.” Mặc Phi đai lưng trong tay, chút ngượng ngùng ,” Y phục của Phù Đồ chỉnh tề, xin cho phép Phù Đồ trong mặc .”

Vu Việt khẽ gật đầu.

Vì Mặc Phi tới phía bình phong chỉnh đai lưng.

Bình phong bán trong suốt, mơ hồ thể thấy bóng chớp hiện ở bên , bên tai âm thanh ma sát của vải, ánh mắt dời về phía đống y phục tán loạn mà Mặc Phi , điều cho Vu Việt một loại ảo giác, rằng kì thực nọ đang cởi y phục, đai lưng vì . Loại ý tưởng xuất hiện, trong lòng như một con dã thú thoát ngoài.

Không bao lâu Mặc Phi , vặn gặp Tích Chi bưng .

“Tích Chi, thu dọn y phục bàn .” Phân phó xong Mặc Phi với Vu Việt, “Bừa bãi như thế, thực sự thất lễ.”

“Không , đây .” Vu Việt cụp mắt xuống, giấu tâm tư thể .

Sau khi xuống, Mặc Phi hỏi: “Không đêm khuya Chủ công đến thăm gì chuyện quan trọng ?”

Đây là đầu tiên Vu Việt tiến viện của nàng, mặc dù nơi ở của nàng cách phòng ngủ của xa, nhưng cho tới giờ Vu Việt cũng từng tới.

“Cũng việc gì, chỉ là đêm khuya yên tĩnh khó ngủ, đột nhiên tìm Phù Đồ uống rượu một lát.” Vu Việt uống ngụm , thản nhiên trả lời.

Mê Truyện Dịch

Uống rượu? Kỳ thực, tửu lượng của Mặc Phi tệ lắm, nhưng nàng bao giờ uống rượu tùy tiện mặt khác, đây là một loại bảo vệ bản , cũng là một loại cẩn thận.

Nàng suy nghĩ : “Uống rượu sẽ tổn hại đến sức khoẻ, nếu như Chủ công ngại thì ăn chút canh với Phù Đồ ?”

“Ăn canh?”

Mặc Phi gật đầu: “Phù Đồ thích nấu canh, đặc biệt là khi thời tiết từ từ rét lạnh, ăn canh thể ấm bụng, vì thế mỗi đêm Phù Đồ đều đến phòng bếp nấu một chén canh.”

“Phù Đồ tự nấu canh?” Vu Việt hứng thú, ở thời đại , tuy rằng kiểu quân tử xa nhà bếp, nhưng nam tử bình thường sẽ khinh thường những việc như thế, đương nhiên, phần lớn dân chúng nghèo khó sẽ như .