Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 69: Phù Đồ Nữ Tướng



Từ đến giờ nàng luôn nghiêm túc và chú tâm công việc, đồng thời cũng lấy đó cớ để giảm bớt thời gian ở chung một với Vu Việt.

Khi những khác đều đang nghỉ ngơi, nàng còn mang sách về viện tử của để tiếp tục xem xét tường tận. Nàng hiểu ít về kết cấu văn học, điển tịch và tri thức của thời đại , bây giờ cơ hội học tập nghiên cứ như thế, nàng thể bỏ qua cho ?

Liên tục xem nhiều sách cổ, trong lòng Mặc Phi nảy một ý tưởng , đợi qua thời gian bận bịu , lẽ thể đưa lên kế hoạch thực hiện.

“Điện…” Tích Chi đang định rót chợt thấy một bóng dáng lặng bên cửa sổ, thiếu chút nữa sợ hãi kêu thành tiếng, đến khi thấy rõ là Vu Việt thì quỳ xuống hành lễ.

Vu Việt khoát tay ngăn , lạnh nhạt : “Đừng lên tiếng.”

Tích Chi lập tức quỳ lui sang một bên, ánh mắt thận trọng về phía Vu Việt, trong lòng kì lạ vì chủ nhân , bình thường,chẳng buổi tối nào cũng tới viện uống , ăn canh ?

Vu Việt lẳng lặng trong phòng, ánh nến mờ nhạt, vẻ mặt của đó chuyên chú mà nghiêm túc, tóc ngắn nhẹ buông, một tay chống má, một tay lật sách, thỉnh thoảng còn chà xát ngón tay do rét lạnh. Phảng phất như ánh sáng hình thành nên một thế giới riêng biệt, khiến cho đành lòng quấy rầy.

Cho nên, Vu Việt ở nơi .

Người chắc chắn là của , điểm vô cùng chắc chắn. Đặc biệt “Hắn” còn nhận lấy bầu rượu của chính , từ nay về , cần áp chế ***** của bản nữa, thể bộ “Hắn”. Thế nhưng khi thấy “Hắn”như thì do dự, lẽ so với thỏa mãn dọc vọng của thể, càng hi vọng thể giữ gìn“Hắn” mỹ. Cho dù chỉ là lặng yên ngắm, cũng thể một loại cảm giác yên lòng.

Chi bằng tạm thời cứ như . Hắn muốnchạm “Hắn” một cách tùy tiện, lấy danh tiếng của“Hắn” hiện nay, nếu như tiến màn che của , chỉ sợ…

Khẽ thở dài một cái, Vu Việt với Tích Chi đang quỳ một bên: “Đừng cho Phù Đồ bổn vương tới, lộ một chữ, giết.”

“Dạ.” Tích Chi lời.

Liên tục mấy ngày Vu Việt cũng tìm Mặc Phi, điều khiến cho nàng cảm thấy kì lạ, đồng thời cũng yên lòng, xem hành động ngày đó chỉ là hiểu lầm mà thôi, lấy phận và địa vị của Vu Việt, thể xuống tay với chính thần tử đắc lực của ? Điều tự khiến cho chê ?

Mặc Phi gập sách, đưa tay duỗi thắt lưng. Việc sàng lọc giáo trình đitới kết thúc, chỉ đợi thư viện bên tu chỉnh xong là thể chính thức nhập học. Trước đó, học sinh báo danh gần trăm , khó tránh khỏi hỗn loạn, nhóm học sinh đầu tiên của Tả bộ một trăm hai mươi , mà Hữu bộ thì hạn chế. Nàng quan sát tỉ mỉ, mắt, cô nhi từ mười hai tuổi trở xuống của Nhung Trăn vượt quá ba trăm , học viện tuyệt đối khả năng thu nhận.

Bây giờ việc đều chuẩn xong, chỉ còn thiếu một cái biển tên vang dội, nhiệm vụ lẽ chỉ thể giao cho Nhung Trăn vương Vu Việt.

“Đại nhân, ngoài cửa một võ giả cầu kiến.” Duyệt Chi bẩm báo .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Võ giả? Là ai?”

“Người tới báo tính danh, chỉ là bạn cũ của đại nhân.”

Bạn cũ? Trong lòng Mặc Phi rung động, bảo Duyệt Chi mời .

Không bao lâu, một bóng dáng quen thuộc xoải bước .

Quả nhiên là . Lúc từ biệt lúc thành danh sẽ gặp , bây giờ thực sự đồng ý đến đây.

“Trúc Cô Hạc đặc biệt đến bái kiến.” Cô Hạc vẫn mang dáng vẻ hào sảng như xưa, mặc trang phục võ sĩ, khoác hành lý, thắt lưng đeo trường đao, tùy tiện, mặc dù là hành lễ nhưng mặt vẫn mang theo nụ .

Mê Truyện Dịch

Mặc Phi dậy đón chào: “Mấy tháng gặp, Cô Hạc công tử vẫn khỏe chứ.”

“Nhờ phúc của Phù Đồ, hết thảy đều mạnh khỏe.”

Mặc Phi mời , cũng phân phó Duyệt Chi dâng .

Sau khi Cô Hạc xuống, đánh giá xung quanh một phen, : “Danh tiếng bên ngoài hiện nay của Phù Đồ như thế, ở đơn sơ ?”

“Đơn sơ?” Mặc Phi sửng sốt , “Nơi là Vương phủ, đơn sơ ?”

Cô Hạc cho là đúng : “Trong phòng ngay một vật trang trí cũng , còn đơn sơ ? Nhung Trăn vương đối đãi với Phù Đồ quá tệ bạc !”

“Cô Hạc chớ linh tinh.” Mặc Phi , “Từ đến nay Phù Đồ thích xa hoa, nơi yên tĩnh, Phù Đồ hài lòng.”

“Thế Phù Đồ ngại nuôi nhiều hơn một chứ?”

“Sao để ý, cầu còn mà.” Có một hộ vệ mạnh mẽ như , nàng lý do gì mà cự tuyệt ? Tuy rằng mấy phần tâm tư đắn đối với nàng, nhưng vẫn thể xem là một ngay thẳng, chắc chắn sẽ những hành động ép buộc xa.