"Ta đã có hài tử của biểu ca, xin tẩu tẩu cứu ta. Ta không có ý tranh giành biểu ca với tẩu tẩu, chỉ cầu tẩu tẩu có thể cho ta một con đường sống."
Dương Tú quỳ trước mặt ta, đôi mắt đỏ hoe, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu.
Còn ta, đang mặc giá y đỏ thẫm, đầu vẫn còn phủ khăn hỉ, nghe lời nàng ta nói, chỉ thấy đầu bắt đầu nhức nhối.
Ta và Hứa Kính Thâm là do Hoàng thượng tứ hôn, không có tình cảm gì, nhưng ta thực sự không ngờ rằng, trong đêm thành thân, hoa đào của hắn lại tìm đến cửa.
Ta vừa phiền vừa giận. Nhưng việc này, phải giải quyết.
Tuy nhiên, ta vừa mới hé miệng, chưa kịp mở lời, cửa tân phòng đã bị người từ bên ngoài đá tung.
Ta vô thức vén một góc khăn để xem tình hình, chỉ thấy Hứa Kính Thâm cầm d.a.o lao vào. Đôi mắt hắn còn đỏ hơn cả Dương Tú.
Hắn cầm d.a.o chỉ về phía Dương Tú: "Ngươi nói năng nhăng nói cuội gì đó? Lão tử chạm vào ngươi khi nào? Chỉ với bộ dạng xấu xí này của ngươi, ngươi soi gương xem được không? Ta mù mới không muốn thê tử ta mà lại đi để ý đến ngươi!"
Ta sửng sốt. Sửng sốt vì lời nói thẳng thắn của Hứa Kính Thâm.
Đây có phải là điều mà một tiểu thư khuê các như ta có thể nghe không?
Dương Tú cũng bị dọa ngây người.
Vốn chỉ đỏ hoe đôi mắt, giờ nàng ta khóc òa lên luôn.
Khóc cũng khá có mỹ cảm, nước mắt treo trên gương mặt, ta thấy mà thương.
"Biểu ca. . . ta không có ý phá hoại huynh và biểu tẩu, chỉ là ta đã đến bước đường cùng rồi. Biểu ca, đừng không cần ta." Nói rồi, Dương Tú thậm chí còn định tiến lên bám lấy chân Hứa Kính Thâm.
Hứa Kính Thâm tức điên lên.
"Tốt, rất tốt. Trợn mắt nói dối, không biết xấu hổ, đầu óc cũng không được, vậy thì bỏ hết đi, đừng làm chướng mắt thê tử ta!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Vốn cầm d.a.o chỉ là dọa người, giờ là thực sự giơ lên định ch-ém người.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé! 📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Ngoài cửa lúc này đã tụ tập một số người, thấy Hứa Kính Thâm nổi giận, mọi người vội vàng lao lên ngăn cản.
Dương Tú cũng không ngờ Hứa Kính Thâm sẽ thực sự ra tay, sợ đến vội vàng tránh xa, trong sự kinh hoảng, tự nhiên vô cùng chật vật, cũng không còn để ý đến việc diễn trò nữa.
"Hứa thiếu gia, hôm nay là ngày đại hỉ của ngươi và Quận chúa, không thể thấy m-áu được." Hỉ bà ở bên cạnh khuyên bảo.
Ta tưởng Hứa Kính Thâm sẽ không nghe, không ngờ hắn thực sự dừng tay.
Hắn để cho những người khác đoạt lấy con d.a.o trên tay hắn, sau đó nhìn về phía ta.
Ta vội vàng buông tay, lại trở thành tân nương tử ngồi nghiêm trang phủ khăn hỉ. Nhưng dù khăn hỉ ngăn cách tầm nhìn của ta, ta vẫn cảm nhận được ánh mắt của Hứa Kính Thâm đặt trên người ta.
Quá nóng bỏng.
"Kỳ Yên, ta không quen với nàng ta, cũng chưa từng chạm vào nàng ta." Hứa Kính Thâm nói.
Ta nghĩ đến dáng vẻ tức tối của hắn lúc nãy. . . hình như cũng không giống có tư tình với Dương Tú. Huống chi, ngày đại hôn của ta, làm sao có thể truyền ra loại chuyện cười như vậy?
Vì vậy, ta cười nhẹ: "Ta đương nhiên tin tưởng phu quân."
Ta phủ khăn hỉ, không nhìn rõ tình hình, cũng không biết phản ứng của mọi người như thế nào. Tuy nhiên, sau khi ta bày tỏ thái độ, cuối cùng Hứa Kính Thâm cũng có tâm trí để xử lý chuyện Dương Tú.
"Đi mời đại phu đến." Hứa Kính Thâm nói.
Ta cảm thấy cách xử lý này không ổn.
Dương Tú dám nói như vậy, chắc chắn là đã có thai, Hứa Kính Thâm mời đại phu đến, một khi việc Dương Tú mang thai được xác nhận, bất kể đứa trẻ này có phải của Hứa Kính Thâm hay không, Dương Tú làm loạn một trận như vậy, rơi vào mắt mọi người cũng là hai người bọn họ có tư tình.
Ta đang định lên tiếng ngăn cản thì nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Hứa Kính Thâm vang lên:
"Nếu không có thai, vu khống ta, ly gián tình cảm giữa ta và Kỳ Yên, lòng dạ đáng ch-ết. Nếu có thai, ngươi chưa thành thân mà có con, phẩm hạnh không đoan chính, làm nhục môn hộ Hứa gia ta. Dù thế nào, Hứa gia ta cũng không dung chứa được ngươi."