Phu Quân Ta Ở Rể Vả Mặt Biểu Muội Trà Xanh

Chương 10



Sau đó họ còn nói gì, ta không thể biết được.

Bởi vì khi Hứa Kính Thâm nghe đến đây, còn tức giận hơn cả ta, trực tiếp đá tung cửa, tức giận xông vào.

10

"Cùng là nữ nhân, các người lại dùng thủ đoạn độc ác như vậy để đối phó với Kỳ Yên?" Hứa Kính Thâm nhìn ba nữ nhân trước mắt, ánh mắt đầy giận dữ.

"Tổ mẫu, người là lão phu nhân của Trấn Quốc Hầu, người hành sự như vậy, có phải muốn Trấn Quốc Hầu phủ vạn kiếp bất phục không?

"Còn người nữa, mẹ, người có oán với con, cứ nhắm vào con là được, đừng liên lụy đến người khác."

Ta không ngờ Hứa Kính Thâm lại bảo vệ ta như vậy.

Chính vì thế, ta hoảng hồn một lúc, không vào ngay.

Lời Hứa Kính Thâm vừa dứt, Thế tử phu nhân đã hung dữ trừng mắt nhìn hắn: "Chính là con tiện nhân Triệu Kỳ Yên, làm Tú Nhi thành ra thế này, ta hận không thể uống m-áu nó, gặm thịt nó!"

"Đó là tự làm tự chịu, ác giả ác báo." Hứa Kính Thâm đáp lại rõ ràng mạch lạc.

Thế tử phu nhân như nghe thấy câu chuyện cười buồn cười nào đó, bà ta cười lớn: "Ngươi dựa vào cái gì mà nói những lời này? Ngươi là cái đồ tu hú chiếm tổ, ngươi có mặt mũi nào mà nói những thứ này!"

"Lão đại tức phụ!" Lão phu nhân lập tức quát ngăn.

Thế tử phu nhân quả nhiên dừng lại một lúc, nhưng giống như bị kích thích mạnh hơn, trực tiếp xông về phía Hứa Kính Thâm.

"Tú Nhi của ta bị ngươi hại thành như vậy, ngươi cũng là hung thủ, ngươi cũng thế, ta muốn gi-ết ngươi!"

Hứa Kính Thâm tuy tức giận với Thế tử phu nhân, nhưng dù sao cũng là mẹ hắn, cũng không dám động thủ.

Chỉ mấy cái, trên mặt Hứa Kính Thâm đã bị cào mấy vết.

Ta là người rất che chở người của mình.

Hứa Kính Thâm là vì bảo vệ ta, làm sao ta có thể để hắn chịu tội này?

Ta chỉ nhìn Thi Lân một cái, Thi Lân đã biết phải xử lý thế nào.

Thi Lân là đại nha hoàn của ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nhưng không mấy người biết, Thi Lân là do Hoàng thượng ban cho ta.

Điều đáng nể nhất, là nàng ấy có một thân võ công tốt.

Thi Lân trực tiếp xông lên, ném Thế tử phu nhân xuống đất.

Hoàn toàn không lưu tình, "bịch" một tiếng, khiến cả căn phòng đều im lặng.

Ta bước vào phòng trong khoảnh khắc tĩnh lặng này.

Lão phu nhân nhìn thấy ta, đồng tử co lại, vừa định mở miệng, đã bị ta nói trước.

"Lão phu nhân, hay là người nói cho ta biết, người định đối xử với ta như thế nào?" Ta đi thẳng vào vấn đề.

Sắc mặt lão phu nhân trắng bệch.

Nhưng bà ta vẫn cắn chặt không buông: "Quận chúa có ý gì?"

Ta cười cười: "Lão phu nhân cứ chối đi, ta có đầy đủ nhân chứng."

Lão phu nhân nghe vậy, nói: "Đều là người của Công chúa phủ của ngươi, làm sao làm nhân chứng được? Quá thiên vị."

Ta cười: "Ở nha môn, nói những điều này có tác dụng, nhưng trước mặt Hoàng thượng, chỉ cần Hoàng thượng tin ta là được, lão phu nhân, người nói xem, Hoàng thượng sẽ tin ta không?"

Nói xong, ta lại nói: "Lời vừa rồi của Thế tử phu nhân cũng thú vị, tú hú chiếm tổ."

Ánh mắt ta rơi vào Dương Tú.

Điều đó thật thú vị.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Dương Tú lúc này đang nằm trên một chiếc sập nhỏ, thấy ta nhìn qua, sắc mặt nàng ta lập tức trắng bệch.

Nàng ta không đợi ta nói gì, nhanh chóng vùng dậy, trực tiếp quỳ xuống đất: "Quận chúa nương nương, chuyện này đều là một mình ta gây ra, lão phu nhân và phu nhân đều bị ta lừa gạt, xin Quận chúa nương nương rộng lòng tha thứ, tha cho lão phu nhân và phu nhân."

Vừa dứt lời, lão phu nhân mặt đầy xúc động, Thế tử phu nhân càng đỏ hoe mi mắt.

Ta cười cười: "Dương Tú, nếu ta chỉ là tiểu thư gia thế bình thường, chiêu này của ngươi, có lẽ có tác dụng, nhưng đáng tiếc, ta là Quận chúa."

Ánh mắt ta lướt qua mọi người, lớn tiếng nói: "Ta là An Ninh Quận chúa được Hoàng thượng đích thân phong, đứng sau ta là hoàng gia. Hôm nay việc các ngươi mưu tính, một kẻ cũng đừng hòng chạy thoát tội."

"Dương Tú, mưu tính của ngươi, e rằng phải thất bại rồi." Ta nói với nàng ta.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com