Phu Quân Ta Ở Rể Vả Mặt Biểu Muội Trà Xanh

Chương 3



Ta trừng mắt nhìn hắn: "Ta ruồng bỏ con riêng của chàng à?"

Hứa Kính Thâm im lặng một lúc, sau đó ngồi xổm xuống, ấm ức nhìn ta: "Mẹ."

Ta: ". . ."

Ta bị sự vô liêm sỉ của Hứa Kính Thâm làm cho sửng sốt.

Ta không ngờ Hứa Kính Thâm lại vô liêm sỉ đến thế, càng không ngờ, một người vô lại như vậy, đến trước mặt cha mẹ ta lại trở thành một công tử nho nhã.

"Nhạc phụ nhạc mẫu tại thượng, xin nhận của tiểu tế một lạy."

Thần thái đó, cử chỉ đó, hoàn toàn là phong phạm của một quân tử. Tuy nhiên, cha mẹ ta không trúng chiêu.

"Cút." Mẹ chỉ đáp lại Hứa Kính Thâm một chữ.

Hứa Kính Thâm nghe xong, vội nói: "Chuyện này không phải do tiểu tế làm, nếu tiểu tế có bất kỳ hành vi lừa dối nào, hãy để tiểu tế bất lực cả đời, đoạn tử tuyệt tôn."

Ta: ". . ."

Cũng không cần phải ác đến thế.

Rõ ràng mẹ ta cũng bị làm cho giật mình, bà ấy hắng giọng, thái độ dịu đi một chút. Chỉ là một chút mà thôi.

Bà ấy đập bàn, chỉ vào Hứa Kính Thâm nói: "Kỳ Yên nhà ta là ai chứ? Nó từ khi sinh ra được được nhận hoàng ân mênh m.ô.n.g cuồn cuộn, phá lệ được phong làm Quận chúa! Hầu phủ nhỏ nhoi các ngươi cũng dám bắt nạt Kỳ Yên nhà ta như vậy, là không coi hoàng gia ra gì phải không?"

Ta ở bên cạnh gật đầu liên tục.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Mẹ ta là tỷ tỷ ruột duy nhất của Hoàng thượng. Năm đó đang mang thai ta, lại vì Hoàng thượng đỡ kiếm, dẫn đến ta sinh non.

Thật ra thân thể ta cứng cáp lắm, nhưng cữu cữu luôn cảm thấy thân thể ta không tốt, sinh ra phong Quận chúa chưa đủ, mỗi năm không biết phải gửi đến chỗ ta bao nhiêu thứ.

Nói là Quận chúa, ngay cả Công chúa chính thống cũng không dám đắc tội ta. Sống nhiều năm như vậy, hôm nay thực sự là lần đầu tiên ta chịu ấm ức lớn như vậy.

Hứa Kính Thâm nghe xong, vội đáp: "Tiểu tế không dám, đây là việc làm của Trấn Quốc Hầu phủ, thực sự không liên quan đến tiểu tế."

Mẹ ta sửng sốt một chút: "Ngươi không phải là Hứa Kính Thâm?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hứa Kính Thâm vội gật đầu: "Tiểu tế là Hứa Kính Thâm, nhưng tiểu tế là tiểu tế, Trấn Quốc Hầu phủ là Trấn Quốc Hầu phủ."

"Tiểu tế cũng cảm thấy lần này hầu phủ làm việc thực sự không thỏa đáng, vu oan tiểu tế, ly gián tiểu tế và Kỳ Yên, phá hỏng đêm tân hôn của tiểu tế và Kỳ Yên chưa nói, còn làm Trưởng Công chúa bị người ta chê cười. Vì vậy. . ." Hứa Kính Thâm hít một hơi thật sâu nói, "Tiểu tế bằng lòng ở rể Công chúa phủ."

Lúc này không chỉ mẹ ta sửng sốt.

Cha mẹ trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó nhìn về phía ta.

Ta: ". . ."

Thực ra ta cũng rất bối rối.

Cũng may, mẹ ta nhanh chóng bình tĩnh lại.

Bà ấy nhìn về phía Hứa Kính Thâm, nói: "Thế tử phu nhân là mẹ ngươi, bà ta không có lý do gì để vu oan ngươi, giữa ngươi và Dương Tú rốt cuộc là quan hệ gì?"

Hứa Kính Thâm trực tiếp kêu oan: "Nhạc mẫu, giả như chuyện này là thật, mẹ ta thực sự xem ta là nhi tử cũng sẽ không gây náo loạn vào ngày hôm nay. Nếu bà ta không xem ta là nhi tử, thì vu oan ta cũng không có gì kỳ lạ."

Mẹ ta: ". . ."

Thật có logic. Không thể phản bác.

"Tiểu tế cây ngay không sợ ch-ết đứng, nhạc mẫu cứ điều tra, cho dù là Dương Tú hay Lý Tú gì, nếu tiểu tế có tư tình với nữ nhân nào khác, tiểu tế sẽ tự thiến vào cung làm thái giám để tạ tội với Kỳ Yên."

Hứa Kính Thâm nói đầy chân thành. Mẹ ta đã có chút d.a.o động.

Bà ấy nhìn về phía ta.

Trò chuyện thêm nữa cũng không làm rõ được chuyện gì, huống chi, trời đã khuya, mẹ ta phải nghỉ ngơi rồi.

Vì vậy, ta mở miệng: "Mẹ, theo lệ thường, ngày mai nữ nhi phải cùng hắn vào cung tạ ơn, chuyện này, hãy giao cho cữu cữu xử lý đi."

Cha mẹ đều không có ý kiến gì. Vì vậy, mỗi người về phòng mình.

Hứa Kính Thâm vẫn đi theo sau lưng ta.

"Chàng theo ta làm gì?" Ta hỏi hắn.

Hứa Kính Thâm lộ ra một nụ cười ngượng nghịu: "Nàng và ta đã là phu thê, tự nhiên phải ngủ ở một chỗ."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com