Mùa xuân lại đến, mặc dù thời tiết vẫn chưa ấm áp, nhưng thôn Uông Gia đã là một cảnh tượng tràn đầy sức sống.
Năm nay, thôn Uông Gia không chỉ nhà nào nhà nấy đều trồng hoa màu, mà mỗi nhà còn dự định dành ra vài mẫu đất để trồng giống ớt của nhà Tiểu Noãn.
Dù sao, việc thu mua ớt của nhà họ Hoắc vào mùa thu năm ngoái thật sự rất hào phóng, cân đến đâu trả tiền đến đó, khiến rất nhiều người lúc bấy giờ còn đang do dự, đứng ngoài quan sát đã phải hối hận không thôi!
Hạt Dẻ Nhỏ
Lợi ích của việc trồng một mẫu ớt còn cao hơn nhiều so với việc trồng một mẫu lúa mì hay kê!
Tuy nhiên, đối với người làm nông, không trồng lương thực sẽ khó mà an tâm, những người bảo thủ hơn thì dự định trồng hai ba mẫu ớt, phần còn lại vẫn dùng để trồng lương thực.
Những người táo bạo hơn thì trồng xen kẽ, một nửa trồng lương thực, một nửa trồng ớt.
Ngoài ra, thôn Uông Gia năm nay còn dự định trồng bông và cà chua.
Đúng vậy, trước khi mùa xuân đến, Từ gia gia của Sầm phủ đã sớm đến nhà họ Hoắc.
“Từ gia gia người đến rồi!” Tiểu Noãn rất vui mừng, bởi vì hai ông cháu rất hợp nhau trong việc trồng ớt.
Từ gia gia cười nói: “Lần này ta đến là mang trọng trách lớn đấy, Vương gia và Sầm đại nhân đã ngàn lần dặn dò ta, nhất định phải trồng cho tốt giống cà chua này.”
Đúng rồi, bọn họ còn có cà chua nữa!
Tiểu Noãn vỗ vỗ đầu, gần đây ta bận tối mắt tối mũi, sớm đã quên mất chuyện cà chua, may mà Tưởng Hãn Dung và Sầm đại nhân còn nhớ.
Mùa hè năm nay là có thể ăn cà chua chua chua ngọt ngọt rồi, thật vui!
Có Từ gia gia ở đây, mọi người như có xương sống vững chắc, hơn nữa trồng cà chua cũng không khó, người nhà họ Hoắc liền theo Từ gia gia bắt đầu ươm mầm cà chua.
Chờ đến khi cây cà chua đã lớn, cũng vừa lúc gần tháng năm, sau đó chỉ cần di dời cây con ra đồng là được.
Từ gia gia đến nhà họ Hoắc cũng rất vui vẻ, trước đây ở nhà họ Hoắc chật chội, năm nay đến thăm nhà họ Hoắc lại thấy, ôi chao, nhà họ Hoắc đã lột xác rồi!
Một dãy sáu căn nhà ngói xanh lớn mới toanh!
Bên cạnh còn có một xưởng làm nước tương rất lớn, bên trong có những thanh niên mặc đồng phục, đội một chiếc mũ trùm màu trắng che miệng và mũi, ra vào liên tục, vô cùng bận rộn.
Điều quan trọng nhất là, căn phòng mới mà nhà họ Hoắc sắp xếp cho ông ở lại được xây hỏa kháng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bây giờ đang là rét nàng Bân, thời tiết vẫn còn lạnh, nhà họ Hoắc vẫn duy trì đốt lò sưởi.
Từ gia gia ngủ lại nhà họ Hoắc một đêm chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp, cánh tay và chân mà ông thường đau nhức mỗi khi đông đến (di chứng sau khi còn trẻ không chú ý) sau một đêm ngủ trên hỏa kháng lại không đau nữa!
Từ gia gia cảm thấy vô cùng thoải mái, chuyến đi này thật đáng giá!
Khu vực thôn làng lại rộng rãi, cảm giác hít thở không khí còn thông thoáng hơn cả ở trong Sầm phủ!
Hơn nữa, Tiểu Noãn sợ Từ gia gia ngủ hỏa kháng sẽ bị nóng trong người, còn treo thêm vài chiếc khăn ướt trong phòng để cung cấp thêm hơi ẩm, lại còn nấu canh lê thanh nhiệt nhuận phổi cho Từ gia gia uống.
“Từ gia gia, người uống nhiều canh lê một chút sẽ không bị nóng trong đâu.” Tiểu Noãn cười híp mắt nói.
Từ gia gia chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp.
Tiểu nha đầu nhà họ Hoắc này thật chu đáo.
Từ gia gia đến nhà chưa đầy hai ngày đã đến Lập Xuân.
Trương thị hớn hở nói: “Hôm nay chúng ta ăn bánh xuân!”
Tục lệ ăn bánh xuân vào ngày Lập Xuân còn được gọi là “cắn xuân”.
Bởi vì khi Lập Xuân đến, các loại rau củ đều đã mọc lên, người ta dùng vỏ bánh mì gói các loại rau theo mùa, cuộn lại rồi hấp hoặc chiên, gọi tên là bánh xuân, ngụ ý cầu mong ngũ cốc được mùa, cũng là biểu tượng của mùa xuân.
Trương thị lấy mấy gáo bột mì lớn, thêm nước lạnh vào nhào thành khối bột mịn, đặt trên thớt cho nghỉ một lát.
Sau đó nàng nặn khối bột thành hình dài, ngắt thành từng cục bột nhỏ.
Lấy hai cục bột nhỏ cán thành hai chiếc bánh dày, sau đó phết một lớp dầu lên trên, xếp chồng hai chiếc lại, dùng cây cán bột cán thành một chiếc bánh mỏng, rồi tách ra, vậy là được hai chiếc bánh.
Việc này Trương thị đã quen làm từ lâu, nàng cán bánh cực kỳ nhanh, Lý thị ở bên cạnh đun nóng chiếc nồi lớn để tráng bánh.
Bởi vì bánh được cán rất mỏng, chỉ vài phút là tráng xong một mẻ.
tẩu muội hai người cứ thế phối hợp với nhau, không lâu sau đã tráng xong đầy một vung vỏ bánh xuân.