Phương Pháp Xử Lý Sự Kiện Siêu Nhiên

Chương 39: Kết thúc thứ hai



Hạ Mê không những không hiểu “Mắt” nói gì, mà còn không thể nhớ được khẩu hình của anh ấy.

Người mạnh khỏe bình thường nào lại đi học đọc khẩu hình chứ!

Nhưng Hạ Mê cũng không quá bận tâm về việc “Mắt” đã nói gì, cảm thấy anh ấy chỉ nói không quá 10 chữ, cũng không thể tiết lộ thông tin quan trọng gì.

Dù có thông tin quan trọng gì đi nữa, khi bắt được “Mắt”, đánh cho một trận, không tin anh ấy không khai ra.

Điều cô quan tâm nhất vẫn là sự an nguy của Liêu Thiên Hoa.

Trong trò chơi có đồng hồ đếm ngược ở góc trên bên trái, là thời hạn của họ trong trò chơi, khi Hộp y tế vỡ, đồng hồ hiển thị 30:XX:XX, phút, cụ thể bao nhiêu giây thì Hạ Mê không nhớ rõ, nên cô đã làm tròn, coi như thời gian còn lại là 31 tiếng.

Trò chơi phát hành nhiệm vụ cứu các thành viên Đội Hai vào khoảng 16 giờ ngày 22 tháng 9, trong hiện thực, Hạ Mê và Liêu Thiên Hoa vào lãnh địa lúc 23 giờ ngày 22 tháng 9. Hạ Mê đối đầu với thành viên Đội Hai, làm quen, thêm việc chơi game, tiêu tốn khoảng 2 tiếng. Hiện tại là 1 giờ sáng ngày 23 tháng 9, trò chơi đã bắt đầu được 9 tiếng, còn 63 tiếng nữa là đến hạn 72 tiếng.

Nói cách khác, Liêu Thiên Hoa sẽ chết sau 32 tiếng nữa.

Bây giờ chắc là anh vẫn còn sống khỏe mạnh, đang chiến đấu với Phương Tử Hàm xám.

Trước đây trong “Chung cư Hani”, “Tiểu Mê” cũng đã chết hai lần, nhưng đều không phải là tương lai thực sự, mà là kết thúc được trò chơi mô phỏng dựa trên thông tin mà nhân vật chính của trò chơi nắm được.

Chỉ cần có thể truyền đạt thông tin về việc “Mắt” có vấn đề cho Liêu Thiên Hoa, tính mạng của anh vẫn có thể giữ được.

Thông qua lượt chơi vừa rồi, lần đầu tiên Hạ Mê nhìn nhận đúng thực lực của Liêu Thiên Hoa.

Anh quả thực là một chiến sĩ xuất sắc.

Nếu không phải vì Liêu Thiên Hoa bị lời nói của “Mắt” đánh lừa, tin tưởng anh ấy, cũng sẽ không bị “Mắt” đánh lén.

Liêu Thiên Hoa một thân một mình, chiến đấu hơn 30 tiếng mà vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối, thảo nào lúc ở ngoài tòa nhà số 6, Liêu Thiên Hoa rất tự tin, cho rằng chỉ cần anh vào được lãnh địa, chắc chắn sẽ có thể cứu được cư dân tòa nhà số 6.

Thu Hải Lam, Liêu Thiên Hoa…

Cục Xử lý thật sự là nơi nhân tài tụ hội, Hạ Mê vốn tưởng sau khi trải qua trận chiến ở tòa nhà số 6, mình đã mạnh hơn, nhưng cô đã quá kiêu ngạo rồi.

Những quân địch giả trong tưởng tượng của cô cũng mạnh không kém.

“Mình phải mạnh hơn nữa!” Hạ Mê thầm quyết tâm.

Đã từng mạnh lên trong tòa nhà số 6, vậy chỉ cần cô vượt qua “Phòng thí nghiệm bất hợp pháp”, chắc chắn cô sẽ còn mạnh hơn nữa!

Tuy thất bại ở phía Hộp y tế, nhưng Hạ Mê đã có được nhiều thông tin quan trọng.

Thứ nhất, chưa chắc những thành viên bị đục hóa trong lãnh địa đen đã đang sử dụng thân thể của mình, có lẽ thân thể thật của bọn họ còn đang ở trong lãnh địa xám.

Liêu Thiên Hoa đã dùng nhiều cách để kiểm tra các thành viên Đội Hai trong lãnh địa xám, thậm chí anh còn kiểm tra vết bỏng ở phần lưng dưới của Phương Tử Hàm, mọi thứ đều phù hợp với thông tin cơ bản của các thành viên. Liêu Thiên Hoa phán đoán, những người trong lãnh địa xám chính là bản thân các thành viên Đội Hai, chỉ là tinh thần của mọi người không bình thường.

Kết hợp với thông tin về gương mà “Mắt” tiết lộ, Hạ Mê nghi ngờ, tinh thần của các thành viên trong lãnh địa đen là của họ nhưng thân thể là do gương tạo ra; còn thân thể của các thành viên trong lãnh địa xám là của họ nhưng tinh thần là do gương tạo ra.

Điểm thứ hai, kết hợp với suy đoán trên, Hạ Mê phán đoán nếu muốn cứu được các thành viên Đội Hai và phá hủy lãnh địa nhà máy thuốc, không thể chỉ phá giải một lãnh địa, mà phải cùng lúc phá giải cả lãnh địa xám và đen. Điều này cần sự phối hợp từ phía Liêu Thiên Hoa, hai bên cùng phối hợp tác chiến, cô phải tìm cách để hai lãnh địa liên lạc được với nhau.

Thứ ba, theo nguyên tắc phản chiếu, người tạo ra lãnh địa đen cũng sẽ ở trong phòng bí mật, nhưng cô không thể mạo hiểm đi đến đó ngay, phải chơi game thử trước.

Nếu “Tiểu Mê” chết trong trò chơi, Hạ Mê sẽ không có cơ hội thứ ba.

Vì vậy cô phải nghĩ cách kiếm được đồng đục hóa.

Trong đầu Hạ Mê hiện lên đống hướng dương khi mới vào lãnh địa, có lẽ có thể hấp thụ được đồng đục hóa từ những bông hoa hướng dương đó.

Khi mới vào lãnh địa, việc thoát ra khỏi nhà kính đã khó khăn, liệu cô có thể đánh bại quái vật trong phòng thí nghiệm không?

Hạ Mê ngồi dưới đất trầm tư nhìn màn hình điện thoại đã tắt, mọi người ngồi bên cạnh kiên nhẫn chờ đợi, chỉ có Tiểu Thu vì thân hình quá lớn, không thể ngồi được lâu, ngồi một lúc đã đứng dậy đi lại trong phòng, mỗi bước chân đều phát ra tiếng động như sấm.

Hạ Mê nhìn Tiểu Thu, trong lòng bỗng dâng lên sự tự tin vô hạn.

Sợ gì chứ, cô có đồng đội, những đồng đội không cần đăng ký thẻ hội viên cũng có thể chiến đấu bên cạnh cô.

Nghĩ đến đây, Hạ Mê vẫy tay với mọi người nói: “Đến đây hết đi, xem tôi chơi game, tôi phải giết hết quái vật trong phòng thí nghiệm ngầm trong trò chơi, mọi người giúp tôi xem điểm yếu của những quái vật này là gì, tự mô phỏng chiến đấu trong đầu, một lát nữa, chúng ta sẽ dùng thông tin có được từ trò chơi để đối phó với lũ quái vật.”

Những người khác còn muốn hỏi Hạ Mê chơi game và đánh quái vật có liên quan gì đến nhau, nhưng Tiến sĩ Mễ đã lập tức đoán ra năng lực của cô thông qua những hành vi của Hạ Mê từ đầu đến giờ.

Mễ Hướng Nghiên: “Hẳn nào chỉ một mình cô đã có thể đối phó với 4 ‘Đục’ dị hóa trong tòa nhà số 6, trò chơi của cô có thể mô phỏng hoàn toàn những việc xảy ra trong lãnh địa.”

“Đúng vậy!” Hạ Mê nói qua về lãnh địa xám và lãnh địa đen, cũng tóm tắt ngắn gọn những việc xảy ra trong lãnh địa xám: “Tiểu Liêu sẽ giết mọi người trong 32 tiếng tới, rồi bị ‘Mắt’ giết, chúng ta phải ngăn chặn việc này xảy ra.”

Không ai để ý cách gọi Tiểu Liêu của Hạ Mê, dù sao trong mắt cô, họ đều là hàng trẻ tuổi, bình đẳng như nhau, họ chỉ quan tâm đến việc sau này Liêu Thiên Hoa sẽ giết họ.

“Lẽ nào cả Đội Hai chúng ta đều không đánh lại Tiểu Liêu sao?” Trong lòng mọi người đồng thời nảy sinh nghi vấn này.

Thu Hải Lam nghiến răng, nói với Hạ Mê: “Cô cứ chơi game đi, chúng tôi giúp cô, chúng tôi nhất định sẽ cứu được Đội trưởng Liêu, sau đó thì… hehe!”

Hạ Mê gãi đầu, sao lại thành họ cứu Tiểu Liêu rồi? Không phải là Tiểu Liêu và cô đến cứu Đội Hai sao?

Tuy nhiên cô cũng không nói nhiều, mà mở trò chơi phần góc nhìn của “Tiểu Mê” ra dưới sự quan sát của Đội Hai.

Hạ Mê trực tiếp đồng bộ thông tin với “Tiểu Mê”, phía sau “Tiểu Mê” xuất hiện mấy đồng đội, gồm năm người Tiểu Thu, Tiểu Phương, Tiểu Đới, Tiểu Đoạn và Tiến sĩ Mễ.

Tiến sĩ Mễ không phải là người chiến đấu, hai thành viên khác là Tiểu Vương và Tiểu Lý bị thương nặng, ba người họ tiếp tục canh gác trong phòng tài liệu, “Tiểu Mê” dẫn bốn thành viên trẻ tuổi bắt đầu quét sạch phòng thí nghiệm.

“Tiểu Mê” chữa thương cho Tiểu Thu trước, hấp thụ vi khuẩn đục hóa trên tay cô ấy, trong quá trình này, “Tiểu Mê” nhiều lần hút cạn Tiểu Thu, từ một con gấu khổng lồ cao 2.5 mét hút thành một phụ nữ gầy gò cao 1.9 mét, Thu Hải Lam thật đứng sau Hạ Mê xem mà khóe mắt khẽ giật.

May mà Hạ Mê liên tục tải lại để chơi lại, tăng độ thành thạo của “Tiểu Mê”, cuối cùng đã hấp thụ được vi khuẩn đục hóa mà không làm tổn thương cơ thể gấu của Tiểu Thu, ngăn chặn vết thương của Tiểu Thu chuyển biến xấu một cách hoàn hảo.

Đến đây, Hạ Mê dừng trò chơi trong tay, quay lại nhìn Thu Hải Lam, xắn tay áo nói: “Vết thương của cô xấu đi quá nhanh, chữa khỏi vết thương của cô trước rồi mới tiếp tục chơi game.”

Thu Hải Lam lộ vẻ kinh hoàng, thân hình to lớn lùi ba bước, liên tục lắc đầu: “Tôi không muốn biến thành cây sào cao 1m90 nặng 60kg đâu, tôi thế này là được rồi, không cần không cần.”

Hạ Mê từng bước ép Thu Hải Lam vào góc tường, Thu Hải Lam không còn đường lui, Hạ Mê kéo một cái bàn chắn trước mặt Thu Hải Lam, rồi nhảy lên bàn. Với chiều cao 173cm của Hạ Mê cộng với cái bàn cao 1 mét, tổng chiều cao hơn 2.7 mét, cuối cùng đã cao hơn gấu Tiểu Thu.

Hạ Mê tận dụng lợi thế chiều cao, một tay ép Thu Hải Lam vào tường, nói một cách độc tài: “Tôi nói chữa được là chữa được!”

Mọi người: “…”

Hạ Mê cố chấp muốn dùng chiều cao để áp đảo Tiểu Thu đến mức nào vậy chứ!

May mà có Tiến sĩ Mễ ở đó, cô ấy suy nghĩ một chút đã hiểu ý Hạ Mê, lập tức giải thích: “Hạ Mê, chẳng lẽ độ thành thạo của nhân vật trong trò chơi và độ thành thạo của cô có đồng bộ với nhau sao?”

Không hổ danh là Tiến sĩ, khả năng nắm bắt trọng điểm vượt xa người thường.

Hạ Mê gật đầu: “‘Tiểu Mê’ là năng lực của tôi, những gì cô ấy làm được, tôi đều làm được. Tiểu Thu, Tiểu Mê đã có thể tách biệt vi khuẩn đục hóa và trạng thái đục hóa của chị một cách hoàn hảo rồi, yên tâm đi!”

Có uy tín chuyên môn của Mễ Hướng Nghiên đảm bảo, Thu Hải Lam mới cố nén ý định bỏ chạy và tin tưởng Hạ Mê.

Nhờ có luyện tập trong trò chơi, lần này Hạ Mê dễ dàng phóng thích “Tằm”, rất nhiều sợi tơ trắng như đang phẫu thuật trên cánh tay đứt của Thu Hải Lam, chẳng bao lâu, vết thương màu đen trên cánh tay Thu Hải Lam đã khôi phục lại màu da.

Hạ Mê thu hồi tơ lại, nói: “Xong rồi, vết thương của Tiểu Thu sẽ không xấu đi nữa.”

Cô nhảy xuống bàn một cách thật ngầu, quay lưng về phía Tiểu Thu, dáng vẻ rất phong độ, không cần công danh.

“Bùm” một tiếng, Thu Hải Lam một tay đập vỡ cái bàn chắn trước mặt.

Mọi người giật mình, cảm thấy cú đấm của Thu Hải Lam thực ra không phải nhắm vào cái bàn, mà là nhắm vào Hạ Mê.

Hạ Mê quay đầu nhìn Thu Hải Lam, khẽ nhướn mày.

Không hiểu sao Thu Hải Lam cảm thấy cánh tay đã cụt đau nhói, vội vàng giải thích: “Cái bàn này cản đường, tôi muốn ra ngoài xem cô chơi game.”

Hạ Mê mỉm cười gật đầu, tự kiểm điểm: “Lỗi của tôi, tôi quên dời bàn giúp chị.”

Thu Hải Lam nói: “Không không không, cô khách sáo quá, việc nhỏ này tôi còn làm được.”

Trong sự khách sáo và thăm hỏi lẫn nhau, Thu Hải Lam hoàn toàn đầu hàng Hạ Mê.

Hạ Mê tiếp tục chơi game, dẫn bốn người đến nhà kính hướng dương.

Phía sau, Mễ Hướng Nghiên vừa quan sát trò chơi, vừa cực kỳ tò mò về năng lực của Hạ Mê.

Khả năng tích hợp thông tin, mô phỏng thực tế, từ đó thay đổi thực tế thế này có phải hơi mạnh quá rồi không?

Đây chắc chắn không phải là “Dung” được nuôi dưỡng bởi bốn “Đục” ở tòa nhà số 6.

Mễ Hướng Nghiên nghi ngờ, Hạ Mê đã trở thành “Dung” từ rất lâu trước sự kiện tòa nhà số 6, chỉ là ẩn mình không thể hiện ra mà thôi.

Lúc này, “Tiểu Mê” và năm người đã đến trước nhà kính.

Thấy “Tiểu Mê” định tự vào trong, Mễ Hướng Nghiên ở phía sau ra lệnh: “Đứng để ‘Tiểu Mê’ vào nhà kính, bây giờ đang là trong trò chơi, mục tiêu của chúng ta là để ‘Tiểu Mê’ đạt đến kết thúc nhanh nhất có thể. ‘Tiểu Mê’ phải giữ sức, để Tiểu Phương, Tiểu Đoạn và Tiểu Thu vào trong, Tiểu Thu phụ trách thu hút tấn công của hướng dương ở phía trước, Tiểu Đoạn dùng dao bọ ngựa chặt đứt thân hoa hướng dương, Tiểu Phương tốc độ nhanh, phụ trách vận chuyển hướng dương, giao hướng dương cho ‘Tiểu Mê’.”

Cả bốn người họ Tiểu đều có thể thiết lập chế độ tự động, Hạ Mê nghe theo chỉ thị của Tiến sĩ Mễ, thiết lập chiến đấu tự động cho các thành viên trong đội, còn mình điều khiển “Tiểu Mê” đứng ngoài nhà kính chờ hướng dương.

Trong trò chơi, Tiểu Thu, Tiểu Phương, Tiểu Đoạn không cần được điều khiển vẫn có thể chiến đấu linh hoạt, trong nhà kính có tổng cộng 37 cây hướng dương, họ phối hợp ăn ý, nhanh chóng tiêu diệt những cây hướng dương này.

Sau một trận ác chiến, Tiểu Đoạn bị hướng dương cắn chết, Tiểu Thu bị cắn mất nửa đầu, Tiểu Phương thì nhờ động tác nhanh nhẹn nên không bị thương, nhưng móng vuốt bị mòn nghiêm trọng, thể lực tiêu hao cực lớn, thanh máu trên đầu chỉ còn một nửa.

May mà đây chỉ là trò chơi mô phỏng, cái chết trong trò chơi có thể giúp các thành viên nhớ được đâu là nơi nguy hiểm.

“Tiểu Mê” tiến lên phía trước, giết hết quái vật trong tầng hầm, trò chơi hiển thị “Tiểu Mê” có tới 2300 đồng đục hóa, nhưng nút “Sử dụng tiền” lại màu xám, cho thấy những đồng đục hóa này là giả, chỉ khi Hạ Mê thật sự nhận được số tiền này thì mới có thể sử dụng.

Khi “Tiểu Mê” tiêu diệt tất cả quái vật, cả bốn người họ Tiểu đều đã hy sinh.

“Tiểu Mê” không kịp đau buồn, cô tiếp tục giết đến vị trí căn phòng bí mật trong lãnh địa xám, tìm thấy vị trí căn phòng bí mật.

Khác với cách phá khóa cửa của Hộp y tế, “Tiểu Mê” với 2300 đồng đục hóa đã đá bay cửa phòng bí mật.

Hành động này khiến “Tiểu Mê” mất 100 đồng đục hóa, cho thấy những hành vi vượt quá thể lực bình thường của Hạ Mê đều sẽ tiêu hao năng lượng đục hóa.

Khác với lãnh địa xám, trong phòng bí mật không có người, chỉ có hai con mắt khổng lồ.

Một con ở trên trần nhà, một con gắn dưới mặt đất.

Hai con mắt đều sống, chúng xoay qua xoay lại, cùng nhìn về phía “Tiểu Mê”.

Ở góc căn phòng bí mật, còn chất đống thứ gì đó trông như mô hình người.

“Tiểu Mê” không sợ chết, nên có thể can đảm đi vào phòng bí mật, đến bên cạnh mô hình người.

Cô không thể xác định mô hình người nghi là “Khiên” còn sống hay đã chết, bèn dùng “Tằm” hấp thụ thử, phát hiện hấp thụ được một chút đồng đục hóa thì lập tức dừng lại.

Chỉ cần có đồng đục hóa tức là có sinh lực, chứng tỏ mô hình người vẫn còn sống.

“Tiểu Mê” ôm mô hình người, dưới ánh nhìn của đôi mắt kia, đột nhiên phát điên.

Cô điên cuồng chạy về chỗ mấy người Tiến sĩ Mễ đang ẩn náu, phát điên dữ dội, gi.ết ch.ết cả ba người.

Hạ Mê điên cuồng ấn nút trên điện thoại điều khiển “Tiểu Mê”, cuối cùng cũng chỉ có thể khiến hai tay “Tiểu Mê” run rẩy đôi chút.

Nhưng chính nhờ run rẩy như vậy, mô hình người trên người “Tiểu Mê” rơi xuống, vừa hay rơi lên người chị Khiên đang hôn mê.

Chị Khiên chạm vào mô hình người lập tức mở mắt, cô ấy vội vàng chạy lên dùng hai tay ôm lấy đầu Tiểu Mê, hai ngón cái ấn chặt vào huyệt thái dương của “Tiểu Mê”.

Hạ Mê phát hiện cô đã có thể điều khiển cơ thể “Tiểu Mê” trở lại.

Trong trò chơi, chị Khiên nói: [Nhanh, đưa tôi đến phòng bí mật.]

Nói xong, chị Khiên lập tức ho ra từng ngụm máu tươi.

“Tiểu Mê” vội vàng đưa chị Khiên chạy đến trước cửa phòng bí mật, cô lo lắng vào trong sẽ lại phát điên nên đứng ở cửa do dự, không ngờ chị Khiên đẩy “Tiểu Mê” ra, chạy vào trong phòng bí mật.

Hai con mắt điên cuồng xoay tròn, dường như muốn điều khiển chị Khiên.

Chị Khiên không hề sợ hãi, từng lớp lá chắn trong suốt lan tỏa từ người cô ấy, bao phủ cả căn phòng, đưa hai con mắt vào trong lồng bảo hộ.

Đôi mắt khổng lồ đang phát điên đột nhiên ngừng xoay loạn, như một người vừa tỉnh táo lại, từ trên trần nhà, từng giọt nước lớn rơi xuống, dưới mặt đất cũng bắt đầu đọng nước.

Đây là nước mắt của đôi mắt.

Chị Khiên kiệt sức, ngã xuống đất nói: [Đồng Minh, anh phải…]

Cô ấy chưa nói hết câu đã chết vì kiệt sức, nhắm mắt lại mãi mãi.

Khi cô ấy chết, đôi mắt kia lại trở nên đục ngầu, “Tiểu Mê” cũng rơi vào trạng thái điên cuồng.

Trong trò chơi xuất hiện một đoạn chữ:

[Người chơi không tìm được đạo cụ then chốt, toàn bộ thành viên Đội Hai hy sinh, Liêu Thiên Hoa hy sinh, “Khiên” hy sinh, “Mắt” hoàn toàn chuyển hóa thành “Thực”, người chơi hy sinh, “Kế hoạch Ong chúa” thay đổi vật chủ, tiếp tục vận hành ổn định.

Do Liêu Thiên Hoa hy sinh, người chơi không nhận được biên chế và công trạng hạng Nhì.

Rất tiếc, đến chết cô vẫn chỉ là Hạ Mê thất nghiệp.]