_"được thôi , quyết định vậy nha, thôi tớ có việc 1 tí" : ???
_"Được rồi tạm biêt cậu" : serena
*tiếng cúp máy
_"Giải liên minh nhỉ , không biết 'cậu ấy' có tham gia không " : Serena vừa nhìn ngoài cửa số vừa nói nhỏ
_"Dù gì cũng đã lâu rùi mình chưa gặp cậu ấy , kể từ chuyến du hành 5 năm trước , không biết cậu ấy có nhận ra tình cảm của mình không nhỉ ? " : Serena để 2 tay lên ngực và tự nhủ mà không biết rằng 2 má cô có xuất hiện vài vệt đỏ hồng.
*khi cô đang suy nghĩ thì đột nhiên có tiếng gõ cửa
*cốc , cốc cốc !
_"Serena à , mẹ vào được không" : Mẹ Serena
_"Vâng , mẹ vào đi"
*Mẹ Serena bước vào
_"Oh, con đang cho pokemon ăn à" : Mẹ Serena
_"Vâng" : serena
_"mà mẹ vào đây có gì không ạ ? " : Serena
_"À mẹ tính hỏi con cho mẹ mượn teruna một tí có được không ,tại nhà hết gas nên mẹ không nấu nước được" : Mẹ Serena
_"À dạ vâng , Teruna cậu đi với mẹ mình 1 tí nha"
_"nyá........nya" : teruna
_"À mà mẹ chuyện muốn nói với con nè Serena , tối nay con qua phòng mẹ ngủ nha" : mẹ serena
_"dạ ? , vâng " : Serena
*tiếng đóng cửa phòng
_"Không biết mẹ có chuyện gì muốn nói với mình vậy nhỉ" : Serena
*Lại là tiếng chuông điện thoại
_"Reng reng reng"
_"Alo , A là chị Eru đó hả" : Serena
( Eru hiện tại đang là nữ hoàng kalos nha mấy thím )
_"Chào em Serena , dạo này em thế nào rùi" : Eru
_"Dạ vâng em vẫn khỏe , còn chị , chị vẫn bận việc như thường ngày hả" : Serena
_"Ừ đúng rùi , mấy nay quá trời show mời chị nên giờ mới có thời gian rảnh điện em nè" : Eru
_"Hihi , em biết ngay mà" : Serena cười nhẹ
_"Mà chị điện em có gì hong" : serena
_"À chị tính hỏi thăm em , mà em đã có dự định gì tiếp theo chưa Serena ? " : Eru
_"Dạ vâng , em tính sẽ đi qua vùng SANDS vừa mới được khai phá để tham gia tripokalon dành chiếc chìa khóa nữa ạ" : Serena
_"oh vậy sao , chị chúc em đi có những màn trình diễn tốt đẹp nhé Serena" : Eru
_"Vâng cảm ơn chị , chị cũng vậy nhé chị Eru , em nhất định sẽ đánh bại chị và trở thành nữ hoàng Kalos" : Serena
_"Được thôi Serena , thôi chị bị phát hiện đang trốn việc rồi , tạm biệt em Serena" : Eru vội tắt máy và chờ lời mắng đến từ Quản lí *Tiếng tắt máy
_"Haha , chị ấy vẫn như xưa nhỉ ^^" : Serena
*4 tiếng sao ( hiện đang 21h )
*cốc cốc cốc
_"Con vào nhé mẹ" : Serena
_"Ừ con vào đi" : mẹ Serena
*tiếng mở cửa
_"Hôm nay mẹ có gì muốn nói với con sao" : Serena
_"Con nằm xuống đây đi" : Mẹ Serena
( sao đó cả 2 đều đang nằm trên giường lớn and đắp mền )
_"ừm , thật ra trong những chuyến du hành qua , con đã trưởng thành lên rất nhiều rùi nhỉ Serena" : Mẹ Serena
_"Vâng , đó đều là những kinh nghiệm con học được từ những người bạn tốt đó ạ" : Serena
_"ừ , thật tình con giống mẹ ngày xưa thật đó Serena" : Mẹ Serena
_"Hồi xưa ? " : Serena
_"Ừ , hồi đó bằng tuổi con mẹ rất tinh nghịch và quậy phá nên đã khiến cho ông con nhiều lần tức giận rồi" : Mẹ Serena
_"phải rồi mẹ mà" : Serena cười vừa nói
_"Cái con bé này ! . Nhưng mà mãi sau này mẹ cũng đi du hành ở những nơi trên thế giới để thi các cuộc đua Saihon " : mẹ serena _"và dần dần , từ trong những chuyến đi ấy , mẹ cũng học hỏi được nhiều kinh nghiệm quý báu , trong đó có cả cảm xúc vui , buồn , khóc , và cả tuyệt vọng nữa" : Mẹ Serena
_"Nhưng mà con biết không , chính những khoảng khắc tuyệt vọng nhất thì lại có những cánh tay từ phía trên đưa xuống cứu rỗi mẹ từ hố sâu không đáy lên" : Mẹ serena
_"ohhhhhh" : Serena chăm chú nghe
_"Lúc đó chính 1 câu nói đã thức tỉnh được con người mẹ " : Mẹ Serena
_" câu nói đó là gì vậy mẹ" : Serena
_"đó là : " : Mẹ Serena
_" trong chúng ta Tuyệt vọng chính là 1 phần của từ điển cảm xúc nên không thể loại bỏ nó được, nhưng chúng ta có thể giải phóng nó ra 1 lần và sẽ quên nó đi , hãy cứ khóc nhưng hãy khóc để phóng ra toàn bộ cảm xúc từ cậu chứ đừng khóc và mãi mãi sống trong nó" : Mẹ serena *Lúc này Serena lại nhớ đến câu nói của 1 người mà cô rất yêu quí "Đừng bỏ cuộc cho đến khi nào thành công"
*bổng trên đôi mắt cô lại có những giọt lệ từ từ lăn xuống má , lúc này cô đã khóc vì đã nhớ lại những lần thất bại mà cô cứ mãi giữ trong lòng và không thể nào quên được chúng
_"Mẹ biết mà Serena...." : Mẹ Serena nói khẽ
*Thật ra thì trong quãng đường 5 năm qua Serena đã có nhiều lần phải vấp ngã và thất bại mặc dù cô luôn mỉm cười tiến lên phía trước . Nhưng không ai nhận ra rằng sao nụ cười ấy lại chính là 1 tâm hồn đang rất cô đơn và tuyệt vọng và những thứ đó điều không thể qua mắt được mẹ mình cả.
*Hai mẹ con ôm vào nhau , và tiếng khóc của Serena cứ dần dần to lên rùi nhỏ lẹ cho đến khi nó hoàn toàn im lặng .
*Sau 1 tiếng khóc , thì cô đã bình tĩnh trở lại _"Mẹ à , mục tiêu của con trong tương lai nhất định sẽ trở thành 1 nữ hoàng đem lại nụ cười cho mọi người , con hứa đó" : Serena mỉm cười và nói với cô
*lúc này mẹ Serena mới cảm thấy rằng đây chính là nụ cười thật sự mà cô cảm nhận được
Phù mệt vãi , đang viết mà đi học thêm phải đợi thêm tí mới viết tiếp , tính ra chap này lúc 18h rùi mà tận gần 21h mới đăng được , thôi chúc mn 1 ngày vui vẻ nha mặc dù tập này hơi ngắn