Quân Hôn Cưng Chiều: Cô Vợ Thiên Kim Không Dễ Bắt Nạt

Chương 75



Kiếp này cô phải sống thật tốt, xinh đẹp chính là để cho người ta ngắm, sao phải giấu giếm?

 

Nhìn thấy Lý Văn Thư ăn mặc xinh đẹp như vậy. Đáy mắt Lý Tâm Nhu không khỏi hiện lên vài phần ghen tị.

 

Sao con nhỏ nhà quê Lý Văn Thư này lại có thể xinh đẹp như vậy? Trước đây dưới sự xúi giục của cô ta, ăn mặc như một con mọt sách, bây giờ giống như đã khai sáng rồi.

 

"Chị gái, sao chị lại ăn mặc như vậy? Mau về thay đồ đi, chị như vậy một chút cũng không đẹp.”

 

Lý Tâm Nhu không muốn nhìn thấy cô xinh đẹp rạng rỡ như vậy, muốn thuyết phục cô thay chiếc váy trên người.

 

"Thật sao? Vậy em gái thấy chị mặc gì đẹp?”

 

Lý Tâm Nhu đảo mắt: "Em thấy chị mặc quần đẹp hơn, tốt nhất là nên đeo kính vào, không đeo kính cảm giác có quầng thâm mắt.”

 

Ngũ quan Lý Văn Thư đẹp nhất chính là đôi mắt, không chỉ to, hơn nữa còn có thần, Lý Tâm Nhu nói dối như vậy, không biết cô ta làm sao mở miệng được.

 

"Thật sao?”

 

Lý Văn Thư nhìn cô ta với vẻ mặt nửa cười nửa không, Lý Tâm Nhu bỗng dưng có chút chột dạ.

 

Lý Văn Thư bây giờ đôi lúc khiến cô ta cảm thấy sợ hãi, rõ ràng trước đây cô ngốc như vậy, cái gì cũng nghe lời mình, bây giờ lại có cảm giác không khống chế được.

 

Lý Tâm Nhu cắn cắn môi, đang định lên tiếng, thì thấy Giản Vân Đình sải bước vào sân.

 

"Không cần thay đồ, mặc váy rất đẹp.”

 

Cuộc đối thoại vừa rồi của hai người anh đều nghe thấy, thầm nghĩ Lý Tâm Nhu này đúng là mắt mù, Lý Văn Thư đeo kính vào sao có thể xinh đẹp như bây giờ, hoàn toàn là nói bậy.

 

Lý Tâm Nhu nhìn thấy Giản Vân Đình đến, trong lòng còn có chút khó hiểu, sáng sớm tinh mơ, đến tìm ai vậy?

 

"Anh Giản, sao anh lại đến đây?”

 

Giản Vân Đình nhìn về phía Lý Văn Thư, đáy mắt xẹt qua kinh diễm, quả nhiên cô nhóc này trang điểm một chút càng khiến người ta không thể rời mắt.

 

"Tôi đến tìm chị gái cô.”

 

Biểu cảm Lý Tâm Nhu cứng đờ.

 

"Anh tìm chị em có việc gì sao?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Ánh mắt Giản Vân Đình lúc này mới từ trên người Lý Văn Thư dời đi.

 

"Có chút việc, muốn dẫn cô ấy ra ngoài chơi.”

 

Sự ghen tị trong lòng Lý Tâm Nhu sắp không áp chế nổi nữa.

 

"Hai người đi đâu chơi vậy? Hay là dẫn em đi cùng? Hôm nay em cũng không đi học.”

 

Lý Tâm Nhu chen lên phía trước, cũng muốn đi chơi cùng Giản Vân Đình.

 

"Hôm nay không tiện, hôm khác đi.”

 

Giản Vân Đình nói xong, trực tiếp nháy mắt với Lý Văn Thư, hai người cứ như vậy đi ra ngoài.

 

Lý Tâm Nhu trong lòng sốt ruột, vội vàng đuổi theo vài bước.

 

"Anh Giản, có gì bất tiện đâu, em có làm phiền gì đâu, cho em đi cùng đi, anh không thể thiên vị như vậy được.”

 

Lý Tâm Nhu không cam lòng, thầm nghĩ dù có bám lấy cũng phải đi theo cho bằng được.

 

Giản Vân Đình xoay người, ánh mắt từ trên xuống dưới đánh giá Lý Tâm Nhu vài lần.

 

"Vậy thì cô cũng phải sửa soạn lại chứ, cứ thế này mà đi ra ngoài à? Mấy người anh em của tôi mà nhìn thấy thì không ổn đâu.”

 

Lý Tâm Nhu cúi đầu, lúc này mới phát hiện ra mình đang mặc chiếc quần ngủ rộng thùng thình, mặt mũi chưa rửa.

 

Dù sao thì lúc tỉnh dậy cũng đã muộn, cô ta chỉ kịp đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng luôn.

 

Nhận ra Giản Vân Đình đang nói mình luộm thuộm không xinh đẹp, mặt Lý Tâm Nhu đỏ bừng lên.

 

"Vậy mọi người đợi em một lát, em đi sửa soạn ngay đây.”

 

Lý Tâm Nhu nói xong định đi rửa mặt.

 

"Bọn tôi đang vội, đi trước đây, lần sau nhé.”

 

Giản Vân Đình nào có kiên nhẫn đợi cô ta sửa soạn, liền kiếm cớ rời đi luôn.

 

Nhìn bóng lưng hai người đi càng lúc càng xa, Lý Tâm Nhu tức giận dậm chân tại chỗ.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com