Tống Tri Hành đã sớm quen với hành động phát cẩu lương này rồi.
Thấy tâm trạng của mẹ cũng không tệ, bà nội Tống và Hạ Lý Lý cũng đều ở đây, Tống Tri Hành khẽ ho vài tiếng rồi nói: "Mẹ, con có chuyện muốn tuyên bố."
DTV
Thạch Mạn Hương buông đũa xuống, nhìn con trai mình với vẻ kỳ lạ: "Chuyện gì?"
Tống Tri Hành đang định mở lời nói chuyện đó thì người gác cổng ở cửa vội vàng chạy đến: "Đoàn trưởng Thạch, xin lỗi vì đã làm phiền bữa cơm của mọi người, có người đến gây chuyện ở cửa, hình như... hình như là nói có liên quan đến người giúp việc nhà mình."
Hạ Lý Lý giật mình, có người đến gây chuyện? Chẳng lẽ là người nhà họ Hạ đến sao?
Điều này thật nằm ngoài dự đoán của cô, họ vậy mà tìm được đến tận nơi này.
"Xin lỗi dì Thạch, bà nội Tống, cháu đi xử lý chuyện này ngay đây."
Lũ người kéo chân sau này, không biết chúng lấy được địa chỉ cô đi làm ở đâu nữa, cô hít một hơi thật sâu rồi đi ra cổng đại viện.
Đây là Quân Khu Đại Viện, toàn là những người có m.á.u mặt ở đây, bọn họ đến đây gây chuyện thật sự quá mất mặt, để tránh chuyện càng lúc càng lớn, cô đành phải ra ngoài xử lý chuyện này trước.
Hạ Lý Lý đi đến cổng đại viện, quả nhiên thấy anh trai cô Hạ Phàm, đằng sau Hạ Phàm còn có một người đàn ông, nhìn kỹ thì ra là Vu Tuấn Lương, sao anh ta lại đến đây.
"Hạ Lý Lý, cuối cùng cô cũng chịu ra rồi, bây giờ cô theo tôi về ngay!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hạ Phàm không nói hai lời đã định kéo tay cô: "Vu Tuấn Lương, anh xem em không lừa anh chứ, cô ta ở đây này."
Vu Tuấn Lương ngậm một điếu thuốc, trong mắt lóe lên vẻ tham lam: "Cô theo tôi về kết hôn, những chuyện nhà cô coi như xóa nợ, tôi cũng không kiện các người tội lừa hôn nữa."
Hạ Lý Lý ngơ ngác: "Vu Tuấn Lương, anh có phải nhầm người không, hôn thê của anh là Hạ Bình Bình, anh tìm tôi làm gì?"
Chẳng lẽ nhà họ Hạ thực sự tính toán cô đến mức này, đã như vậy, cô cũng sẽ không để họ được như ý, cùng lắm thì cá c.h.ế.t lưới rách, ai cũng không được sung sướng.
"Hạ Lý Lý, cô đã ra đây rồi thì về nhà với chúng tôi đi." Thấy xung quanh càng lúc càng nhiều người, Hạ Phàm cũng không giữ được mặt mũi nữa, cho dù mặt anh ta có dày đến mấy thì cũng không chịu nổi nhiều người nhìn chằm chằm như vậy.
"Thứ nhất, tôi không về, thứ hai, tôi cũng sẽ không gả cho Vu Tuấn Lương, lúc trước Vu Tuấn Lương rõ ràng là đính hôn với Hạ Bình Bình, bây giờ lại tìm tôi thì là có ý gì."
"Cô là con gái nhà họ Hạ, cô phải gả cho Vu Tuấn Lương cho tôi!" Hạ Phàm lớn tiếng, Hạ Lý Lý này ở Kinh Thành lâu rồi, lá gan càng ngày càng lớn nhưng không sao, anh ta là anh cả trong nhà, hơn nữa đây là chuyện gia đình của họ, cho dù có nhiều người vây xem như vậy thì những người này cũng không thể quản chuyện gia đình của họ được.
"Thật thú vị, tôi họ Hạ thì nhất định phải giúp nhà họ Hạ giải quyết vấn đề sao? Để tôi đoán xem, có phải Hạ Bình Bình gây họa ở quê rồi không, các người mới muốn tôi gả cho Vu Tuấn Lương? Các người tính toán như vậy, chẳng phải là tát thẳng vào mặt tôi sao, tôi nói cho các người biết, các người tính sai rồi, tôi sẽ không về với các người đâu!"
Rõ ràng là một cô gái gầy gò yếu đuối nhưng khí thế nói chuyện lại không hề nhỏ.
"Tôi không quản được chuyện nhà các người nhưng bố cô đã nhận sính lễ của nhà tôi thì phải gả một đứa con gái sang."
Vu Tuấn Lương ở Sơn Tuyền Thôn là một trong số những tên lưu manh hàng đầu, ngay cả khi đến đây, anh ta cũng không sợ, dù sao anh ta vốn không muốn cưới Hạ Bình Bình, Hạ Bình Bình khiến đầu anh ta mọc đầy cỏ xanh, anh ta thực sự rất tức giận nhưng khi Liễu Hương Mai đề nghị gả Hạ Lý Lý cho anh ta, cơn tức giận trong lòng anh ta lập tức tan biến.