"Bình thường tôi không có sở thích gì." Chu Viêm nín thở, anh ta cảm thấy lúc này mình suýt nữa thì ngất xỉu.
Lúc ăn cơm, Hoắc Tiểu Anh càng biểu hiện rất ghê tởm, mặc dù chính cô ta cũng cảm thấy ghê tởm nhưng khi cô ta nhìn thấy vẻ mặt bóng nhờn của Chu Viêm, lại càng cảm thấy Nghiêm Tuấn đáng quý, quyết tâm không thể để buổi xem mắt này thành công.
"Nhưng tôi có rất nhiều sở thích..." Hoắc Tiểu Anh thao thao bất tuyệt, tỏ ra rất hứng thú với anh ta.
Hạ Lý Lý thì theo kế hoạch trước đó, lại bảo tài xế gọi một cuộc điện thoại đến chỗ ở của Chu Viêm, người phụ nữ yêu kiều kia quả nhiên vẫn chưa rời đi: "Alo? Ai vậy?"
"Tôi là bạn của Chu Viêm, anh ấy bảo tôi gọi điện cho cô, bảo cô đến Quán cơm Hạnh Hoa một chuyến."
Lúc đầu, người phụ nữ yêu kiều vẫn còn bán tín bán nghi nhưng nghĩ đến lúc Chu Viêm rời đi đã nói là sẽ đến nhà hàng nói chuyện làm ăn với bạn nên quyết định đi xem thử.
"Được, tôi sẽ đến ngay."
Lúc này, Chu Viêm sắp không chịu nổi nữa rồi, anh ta vốn định mở miệng nói thẳng là đi luôn.
Nhưng Hoắc Tiểu Anh lại không biết điều mà nói: "Anh Chu, anh đừng vội đi chứ, chúng ta nói chuyện thêm một chút nữa, tôi rất hài lòng về anh."
Chu Viêm cố gắng bình tĩnh: "Xin lỗi, tôi thích những cô gái kín đáo hơn."
Loại phụ nữ này, cho dù nhà có vạn quán gia tài, anh ta cũng không thèm, không biết từ bao giờ mà mắt nhìn người của mẹ anh ta lại kém như vậy.
Đừng nói là con gái giám đốc, con gái thị trưởng anh ta cũng không thèm.
Tuy nhiên, ngay khi anh ta chuẩn bị rời đi thì lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, chính là người phụ nữ yêu kiều vẫn còn quấn quýt với anh ta vào sáng nay, cô ta tên là Hải Yến.
Sao cô ta lại đến đây? Chu Viêm lập tức đứng dậy định bỏ trốn nhưng Hải Yến đã phát hiện ra anh ta, đang đi về phía này.
Chu Viêm trong lòng nhanh chóng nghĩ lý do giải thích, đột nhiên lại nhìn thấy một người đang đứng ở cửa nhìn quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chính là người phụ nữ mà anh ta luôn nhớ nhung, Lâm Tuyết Lan.
Sao cô ta lại xuất hiện ở đây?
DTV
Lâm Tuyết Lan vừa đến Quán cơm Hạnh Hoa thì nhìn thấy Chu Viêm, hơn nữa đối diện anh ta còn có một bóng dáng trông giống phụ nữ.
Chu Viêm bây giờ chỉ muốn tìm một chỗ nào đó để trốn nhưng bây giờ bên phải là người phụ nữ yêu kiều kia đi tới, từ cửa đi vào là Lâm Tuyết Lan, bên cạnh còn có Hoắc Tiểu Anh.
Lúc này, người phụ nữ yêu kiều đã mỉm cười vẫy tay với anh ta, Hoắc Tiểu Anh quay đầu lại thì thấy một người phụ nữ có ngũ quan rất đẹp đi về phía Chu Viêm.
Hải Yến thì thân mật vãn lấy cánh tay Chu Viêm: " Chu Viêm, anh bảo em đến mua t.h.u.ố.c lá cho anh mà, này, đưa anh."
Chu Viêm vẫn chưa kịp định thần, từ bao giờ anh ta lại bảo Hải Yến mua t.h.u.ố.c lá cho anh ta, hơn nữa hành động này có vẻ...
Hoắc Tiểu Anh nhìn hai người với vẻ đầy ẩn ý, dường như cảm nhận được mối quan hệ của hai người.
Thời đại này vẫn chưa cởi mở như vậy, bình thường chỉ có những cặp nam nữ đã xác định quan hệ mới có cử chỉ thân mật như vậy.
Hoắc Tiểu Anh thông minh lập tức nghĩ ra cách thoát thân: "Được lắm, đồ đàn ông không biết xấu hổ, vậy mà lại hai mặt, rõ ràng đã có người yêu rồi mà còn đi xem mắt với tôi."
Hải Yến dường như còn ngạc nhiên hơn cả cô ta, không thể tin được mà hỏi: "Anh đang đi xem mắt sao? Không phải anh đến đây để nói chuyện làm ăn à?"
Cô ta lại đ.á.n.h giá ngoại hình của người phụ nữ trước mặt: "Hừ, Chu Viêm, từ bao giờ mà mắt nhìn người của anh lại kém như vậy, loại phụ nữ này mà anh cũng thích?"
Chu Viêm vội vàng tách hai người ra, giải thích: "Chắc chắn là có hiểu lầm, hơn nữa đây là nhà hàng, chúng ta đổi chỗ khác."
Vừa dứt lời, Hoắc Tiểu Anh đã tạt thẳng một cốc nước vào mặt anh ta: "Đồ đàn ông ghê tởm." Cô ta trợn mắt, bỏ đi thẳng.