Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều

Chương 194



Hạ Lý Lý cười nhạt: "Đúng vậy, ngày mai tôi sẽ đi học, rất mong được gặp cô ở Học Hiệu."

Khóe miệng cô nở nụ cười ẩn hiện, dường như căn bản không để Lâm Tuyết Lan vào mắt.

Bên cạnh Lâm Tuyết Lan còn có những bạn học khác, cô ta không thể chất vấn Hạ Lý Lý trước mặt họ, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi sẽ dùng cách nồng nhiệt nhất để chào đón cô."

Hạ Lý Lý trả tiền xong thì rời đi, cô biết Lâm Tuyết Lan không dám làm gì mình trước mặt nhiều người như vậy.

Lâm Tuyết Lan ở Học Hiệu luôn xuất hiện với hình tượng hoàn hảo nhất, thành tích lại tốt, điều kiện gia đình cũng tốt, người cũng lớn lên xinh đẹp, mà điều cô ta kiêng kỵ nhất chính là có người biết cô ta từng ở Hương Hạ nghèo khó hơn mười năm.

Hơn nữa cô ta đã thay đổi vận mệnh của Hạ Lý Lý, bây giờ Hạ Lý Lý lại không hiểu sao xuất hiện bên cạnh cô ta, cô ta có thể cảm nhận được cô không có ý tốt.

Chẳng lẽ Hạ Lý Lý đã phát hiện ra điều gì?

Nhưng mà với chỉ số thông minh của cô, làm sao có thể biết được chuyện đổi mạng, hơn nữa cho dù cô vào Dục Tài Trung Học, cô ta cũng không tin cô có thể học tốt, dù sao nơi này đều là những học sinh trung học ưu tú nhất Kinh Thành, Hạ Lý Lý cho dù có thông minh hơn thì chỉ số thông minh cũng không thể tăng cao, cô ta căn bản không cần phải sợ cô như vậy.

Lâm Tuyết Lan tự an ủi mình như vậy, hơn nữa Hạ Lý Lý cho dù có vào cùng Học Hiệu với cô ta thì thế nào, cô ta sẽ có cách đuổi cô ta đi.

Những người bạn học bên cạnh thấy Lâm Tuyết Lan chào hỏi Hạ Lý Lý: "Tuyết Lan, cậu quen cô gái kia sao?"

"Trước kia đã gặp mặt vài lần, cô ta ấy, chính là ở đây không bình thường." Lâm Tuyết Lan chỉ vào đầu.

"Không thể nào? Tôi thấy lời nói cử chỉ của cô ta khá bình thường mà." Cô gái bên cạnh tò mò hỏi.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ở Học Hiệu này, ngoài việc học thì chính là thi cử, căn bản không có chuyện gì để buôn chuyện, hơn nữa Dục Tài Trung Học cũng nổi tiếng là nghiêm khắc.

"Các cậu sau này sẽ biết thôi, cô ta dựa vào quan hệ mới vào được Học Hiệu của chúng ta."

"Cái gì? Để một đứa thiểu năng trí tuệ làm bạn học với chúng ta? Học Hiệu có phải điên rồi không?" Một cô gái trong số đó phẫn nộ nói: "Tôi ghét nhất loại người không có thực lực mà còn đi cửa sau."

Lâm Tuyết Lan nở nụ cười dịu dàng: "Cậu cũng đừng nói như vậy, cô ta đã rất đáng thương rồi."

"Tuyết Lan, cậu chính là quá lương thiện, loại người như vậy cậu cũng có thể nhẫn nhịn."

"Chúng ta chỉ cần học hành cho tốt là được, quan tâm đến người khác làm gì." Trên mặt cô ta tỏ ra bình thản giúp Hạ Lý Lý nói đỡ nhưng thực ra đã gieo vào lòng người khác hạt giống khinh thường Hạ Lý Lý.

Lâm Tuyết Lan cười lạnh nhìn theo hướng cô rời đi, đã đến phạm vi thế lực của cô ta, cô ta tuyệt đối sẽ không để cô dễ chịu.

Vì Hạ Lý Lý chỉ là học sinh học nhờ, nói cách khác, cô chỉ học ở Dục Tài Trung Học nhưng không phải là học sinh ở đây, cho nên không phải làm bài kiểm tra đầu vào.

Hiệu trưởng Ung cũng đã dặn dò riêng, bảo các giáo viên không được có định kiến, cứ coi như là học sinh bình thường mà dạy là được.

Tất nhiên là với tư cách là học sinh học nhờ, Hạ Lý Lý chắc chắn không thể vào lớp tốt nhất, chỉ có thể được xếp vào lớp chín kém nhất.

Với Hạ Lý Lý mà nói thì không sao cả, dù sao cũng là học, ở lớp nào cũng được, miễn là có giáo viên dạy.

Trở về nhà, Thạch Mạn Hương kể lại cuộc nói chuyện với Bùi Hoa Trân cho cô nghe: "Dì nghĩ chắc chắn cô ấy có ẩn tình gì đó, cô ấy vốn là bạn tốt của dì, dì chắc chắn sẽ khuyên nhủ cho cô ấy, con không cần lo lắng về cô ấy nữa, con cứ học hành cho tốt."