Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều

Chương 202



Tống Hồng Bác đương nhiên biết bà đang lo lắng điều gì: "Sao vậy, anh đã về rồi, em cũng không cười một cái."

"Em cười thế nào được, Tri Hành mới khỏe lại không bao lâu, ban đầu em còn tưởng rằng thằng bé có thể ở lại Kinh Thành, ở bên cạnh em, bây giờ thì tốt rồi, nó lại chạy đến Bộ Đội rồi, còn đi thực hiện nhiệm vụ nữa, em sao có thể không lo lắng được."

Thạch Mạn Hương trút hết nỗi khổ trong bụng ra: "Ban đầu em còn tưởng rằng có người để lo lắng, thằng bé có thể yên ổn một thời gian nhưng anh xem nó đi, cho dù đã có đối tượng rồi vẫn như vậy, em còn phải giúp nó giấu giếm."

Tống Hồng Bác kiên nhẫn lắng nghe vợ phàn nàn, cuối cùng nặng nề nói: "Em biết Tri Hành là người như thế nào mà, sau khi trưởng thành, thằng bé vẫn luôn có chính kiến của riêng mình, hơn nữa mọi chuyện đã trải qua trên chiến trường sẽ trở thành hồi ức không thể xóa nhòa, anh hiểu thằng bé, nó trở lại chiến trường là vì lý tưởng trong lòng, vì những người đồng đội đã khuất."

"Hai cha con các anh đều là người đức hạnh, thằng bé là đứa con trai một của anh, anh không thể thương xót nó sao?"

"Đương nhiên là anh thương xót thằng bé rồi nhưng nó là quân nhân, lại là con trai của quân nhân, lấy quốc gia làm trọng, anh lấy thằng bé làm vinh dự."

Thạch Mạn Hương không nhịn được nữa, lúc chưa gặp Tống Hồng Bác, bà còn có thể kiên trì, bây giờ thấy ông đã trở về, bà lập tức trút hết nỗi buồn trong lòng ra.

Thạch Mạn Hương kể lại những chuyện xảy ra trong thời gian này cho Tống Hồng Bác.

"Cô gái nhỏ này thực sự xuất sắc như vậy sao?"

"Không chỉ vậy đâu, em thực sự rất thích con bé, không có ai thích hợp làm vợ Tri Hành hơn con bé, hơn nữa, dưới sự bầu bạn của con bé, Tri Hành cũng đã đứng dậy, đây quả thực là một điều kỳ diệu."

Tống Hồng Bác không hiểu rõ lắm về cô, họ chỉ gặp nhau một lần, những thông tin khác đều là nghe từ miệng vợ con, nếu có cơ hội, ông nên nói chuyện tử tế với cô.

"Hơn nữa, thân thế của Lý Lý, Hoa Trân cũng không tiết lộ một chữ."

"Em có thời gian thì ở bên cô ấy nhiều hơn, nếu thực sự muốn tìm hiểu sự thật của sự việc, anh có thể cử người cùng các em đến làng điều tra."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Thật sao?"

DTV

"Tất nhiên rồi, Bùi Hoa Trân là doanh nhân kiều bào, đến trong nước chúng ta đầu tư, đây là chuyện tốt, chúng ta giúp đỡ cô ấy một chút cũng không quá đáng, huống hồ cô ấy còn là bạn tốt của em."

Có sự ủng hộ của Tống Hồng Bác, trong lòng Thạch Mạn Hương cũng có chút tự tin.

"Đúng rồi, còn về vấn đề đi học của Lý Lý, em thực sự sợ con bé sẽ bị chậm trễ ở Dục Tài Trung Học."

"Em không cần sợ chuyện này, anh đã gặp cô gái nhỏ đó một lần, em biết câu thơ này chứ, dã hỏa thiêu bất tận, xuân phong xuy hựu sinh, anh cảm thấy con bé giống như cỏ dại vậy, bất kể ở trong hoàn cảnh nào cũng sẽ tỏa sáng rực rỡ."

Đây là lần đầu tiên Thạch Mạn Hương nghe Tống Hồng Bác nói như vậy: "Xem ra, anh rất hài lòng với cô con dâu tương lai của chúng ta."

"Nói cách khác, không kiên cường thì làm sao có thể làm vợ quân nhân được, em xem em đi, chính là như vậy."

"Nói bậy." Thạch Mạn Hương liếc ông một cái.

Hai vợ chồng ôm nhau, Thạch Mạn Hương chỉ có thể cầu nguyện con trai có thể bình an trở về.

Ngày hôm sau khi Hạ Lý Lý đi học, từ trên đường đi học đã bắt đầu có chút không ổn.

Đầu tiên cô đến Học Hiệu, dựng xe đạp ở trong nhà để xe, hôm qua lúc rời đi, xe đạp bị ném thẳng ở bên ngoài, lần này cô cẩn thận hơn, trốn ở một bên, xem xem rốt cuộc là ai động tay động chân.

Không ngờ một bóng người lén lút thực sự đi ra, trực tiếp khiêng xe đạp của cô lên, chuẩn bị ném ra ngoài nhà để xe.

Cậu con trai đang định làm loạn thì một tên mập cao lớn đột nhiên đứng ra, cậu ta cao hơn tên con trai kia nửa cái đầu, quan trọng hơn là cậu ta rất khỏe mạnh, thân hình đó, người bình thường nhìn thấy cũng sẽ sợ.