Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều

Chương 210



"Không có gì, bài toán này giải như vậy, em hiểu chưa?"

"Em hiểu rồi ạ." Cô ta giả vờ vô tình hỏi: "Thầy ơi, cây bút thầy dùng trước đây đâu mất rồi ạ?" Thấy ông không chịu nhắc đến chuyện này, Vương Đan Đan cố ý nhắc đến chuyện cây bút.

"Có lẽ là để quên ở nhà rồi không mang theo." Thầy Nhãn Kính tùy tiện tìm một lý do.

Vương Đan Đan giả vờ bừng tỉnh đại ngộ nói: "Thì ra là vậy, em hiểu lầm rồi."

Nhãn Kính Lão Sư bị cô ta khơi dậy sự tò mò: "Hiểu lầm gì, em nhìn thấy bút của tôi à?"

DTV

"Không có ạ." Vương Đan Đan lắp bắp nói, như thể bị dọa sợ: "Tất cả đều là hiểu lầm thôi, bút của thầy không phải để quên ở nhà rồi sao?"

Nhãn Kính Lão Sư nghi ngờ nhìn cô ta: "Có chuyện gì thì em nói thẳng đi?"

"Thưa thầy, dạo này em thấy Hạ Lý Lý... dường như cô ấy dùng cây bút giống hệt của thầy."

Thầy Nhãn Kính cau mày, những ngày này tiếp xúc với Hạ Lý Lý, ông biết cô là một học sinh nghiêm túc và thông minh, ông vẫn luôn đắm chìm trong việc giải toán cùng cô nhưng lại không để ý đến nhân phẩm của cô.

Nhưng Hạ Lý Lý căn bản không giống như người sẽ làm ra chuyện như vậy: "Chuyện này em đừng nhắc đến với ai, chúng ta cũng có thể chỉ dùng cùng một loại bút thôi."

"Yên tâm đi thầy, em sẽ không nói gì đâu, em sẽ không oan uổng bạn học."

Vương Đan Đan vừa quay người đi, nụ cười đắc ý đã hiện lên trên mặt.

Bây giờ mặc dù thầy giáo nói tin cô ta nhưng hạt giống nghi ngờ đã được gieo vào trong lòng ông, chỉ cần cô ta thêm dầu vào lửa vài lần nữa, chuyện Hạ Lý Lý ăn trộm sẽ trở thành sự thật.

Còn Hạ Lý Lý cũng nhận ra, Vương Đan Đan cuối cùng cũng ra tay rồi.

Cô có thể nhìn ra vẻ mặt muốn nói lại thôi của thầy Nhãn Kính đối với cô.

Cả lớp cũng đang bàn tán về chuyện trộm cắp, trước là mất sách giáo khoa của ai đó, sau lại mất áo khoác hiệu của ai đó, chỉ là những chuyện nhỏ nhưng cũng đủ để thầy Nhãn Kính cảm thấy, trong lớp chắc chắn đã xuất hiện một tên trộm.

Đúng như Vương Đan Đan nghĩ, hạt giống nghi ngờ đã được gieo vào trong lòng ông, hơn nữa trong lớp lại xảy ra chuyện như vậy, với tư cách là chủ nhiệm lớp, ông chắc chắn phải điều tra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Người đầu tiên ông nghĩ đến chính là Hạ Lý Lý, khi đi tìm Hạ Lý Lý, ông còn có chút do dự.

Ai ngờ Hạ Lý Lý lại chủ động lấy cây bút ra: "Thầy ơi, bút của thầy có phải bị mất không ạ?"

Thầy Nhãn Kính kinh ngạc trước thái độ chủ động của cô: "Đúng, đúng vậy."

"Em biết nó ở đâu."

Hạ Lý Lý nhếch miệng, nở một nụ cười.

Thầy Nhãn Kính giật mình, nhìn cây bút giống hệt trong tay Hạ Lý Lý.

"Thầy ơi, thầy có biết loại bút này có thể đặt làm riêng không ạ?" Đây cũng là điều cô phát hiện ra sau này.

Cô đưa cây bút cho ông, Nhãn Kính Lão Sư xem xét kỹ, quả thực trên nắp bút có một dòng chữ nhỏ, Học tập tiến bộ.

Cây bút của ông không có dòng chữ này nhưng điều đó cũng không thể chứng minh không có khả năng làm giả.

"Tôi không có ý đó, tôi không nghi ngờ em..."

"Đây là hóa đơn trong hộp bút, đây thực sự là quà của một người lớn tuổi tặng cho em, em còn giữ hóa đơn, thầy có thể xem, thầy cũng có thể đến quầy hỏi nhân viên xem có phải là thật không, nói tóm lại, em chỉ muốn nói với thầy rằng, cây bút này là của em, còn của thầy, thực sự đã bị người khác lấy mất rồi, người đó cũng ở trong lớp chúng ta."

Ánh mắt của cô gái này sâu như hố đen, mọi lời nói đều có lý có cứ.

"Là ai?"

"Thầy sẽ sớm biết thôi."

Hạ Lý Lý thông qua t.h.u.ố.c đọc tâm phát hiện, Vương Đan Đan chuẩn bị nhân lúc tiết thể dục, lại đi lấy trộm đồ của người khác.

Cô ta dường như đã nghiện việc này rồi, hơn nữa những tội danh này đều có thể đổ lên đầu Hạ Lý Lý, tại sao lại không làm chứ?