"Vậy cô giúp tôi tìm vài nhà xưởng gia công, làm mỗi mẫu này khoảng trăm bộ."
"Nhiều vậy nhưng mà cơ bản chúng đều không bán được."
"Chưa đến lúc thôi."
Trên mặt Hạ Lý Lý lộ ra nụ cười bí ẩn khó lường.
Hiệu quả của viên t.h.u.ố.c rất nhanh đã không còn nhưng như 009 đã nói, viên t.h.u.ố.c cũng có tác dụng phụ, thời gian này cô luôn buồn ngủ, ngay cả lúc lên lớp cũng hay buồn ngủ, may là 009 nói tình trạng này chỉ kéo dài không đến một tuần.
Xem ra viên t.h.u.ố.c đọc tâm này, nếu không phải bất đắc dĩ thì tốt nhất là không nên dùng nhưng lần sử dụng này đã giúp cô rất nhiều rồi.
Cô biết được rất nhiều bí mật của mọi người...
Cục Hải quan nhận được một lá thư tố cáo, trên đó ghi rõ ngày nào ở đâu sẽ buôn lậu một lô đồ gia dụng nhỏ, vốn dĩ họ không để ý nhưng vị lãnh đạo mới nhậm chức lại rất coi trọng.
Quan mới nhậm chức ba lần lửa, ông ta nhất định phải lập được chút thành tích, vì thế lá thư tố cáo này đã trở thành trọng điểm hành động của họ.
Lúc này, Chu Viêm vẫn đang nghĩ, đợi bán được lô tivi màu này, kiếm được nhiều tiền, sẽ đưa Lâm Tuyết Lan ra nước ngoài.
Nghe nói Lâm Tuyết Lan muốn đến châu Âu nhất, chỉ không biết cô ta có nguyện ý vì anh ta mà từ bỏ việc học không...
Hạ Phàm đi theo xe tải đến cửa khẩu, cửa khẩu vốn lỏng lẻo, không biết vì sao bây giờ lại trở nên nghiêm ngặt vô cùng, căn bản không giống như những gì Chu Viêm nói.
Anh ta căng thẳng xuống xe, nhìn những người mặc đồng phục màu xanh lam vây quanh mình: "Trong xe là thứ gì?"
"Là, chỉ là một số quần áo bình thường thôi."
Họ mượn cớ buôn bán quần áo, từng lô từng lô vận chuyển tivi màu buôn lậu đến thủ đô.
"Bây giờ chúng tôi phải kiểm tra xem trong xe có gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hạ Phàm sợ đến vỡ mật, căn bản không có tâm tư đấu võ mồm với họ, ngược lại còn nhìn Chu Viêm bằng ánh mắt cầu cứu.
DTV
Chu Viêm biết, Hạ Phàm vào thời khắc mấu chốt là vô dụng, anh ta mang anh ta theo đương nhiên cũng có mục đích khác.
Chu Viêm lấy ra một điếu thuốc, bắt đầu hút, thong thả nói: "Kiểm tra đi!"
Hải quan bắt đầu kiểm tra tình hình trong xe, bọn họ cũng đã dự đoán trước tình huống này, cho nên trong xe có một lớp ngăn, bên trong mới là tivi màu, những chỗ khác đều là quần áo buôn bán.
Nhưng đám người này dường như biết hết mọi thứ, trực tiếp mở lớp ngăn: "Tìm thấy rồi."
Hạ Phàm sợ đến mức chân đã bắt đầu run rẩy, anh ta chưa từng thấy trận thế như vậy.
"Bây giờ nghi ngờ các người liên quan đến một vụ án buôn lậu tivi màu, các người lập tức về cùng chúng tôi tiếp nhận điều tra!"
Khi chiếc còng tay lạnh lẽo còng vào tay Hạ Phàm, trong đầu anh ta hiện lên rất nhiều thứ, đầu tiên nghĩ đến chính là xong rồi vào tù rồi, thực sự phải làm bạn với Vu Tuấn Lương rồi, càng không lấy được vợ nữa.
Cơ thể anh ta rất cứng đờ, cơ bản là bị Hải quan đẩy đi.
Ngược lại, Chu Viêm lại rất bình tĩnh, anh ta trực tiếp đưa tay ra, theo Hải quan lên xe.
Anh ta đã thành công vận chuyển một lô tivi màu đến Kinh Thành, anh ta cũng biết, làm loại chuyện này, sớm muộn gì cũng bị phát hiện nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.
Hơn nữa chuyện này bọn họ vẫn luôn làm rất kín đáo, anh ta gần như không nói cho người khác biết, nếu có thể tiết lộ ra ngoài thì chỉ có một người là Hạ Phàm?
Theo tính cách thích khoe khoang của anh ta, biết đâu thực sự có thể là anh ta.
Hạ Lý Lý nhìn tin tức trên báo, Hải quan hôm nay đã điều tra được một vụ án buôn lậu tivi màu, biết rằng Chu Viêm và Hạ Phàm không có ngày nào tốt lành nữa rồi.
Ngưu Ái Hoa thấy cô nhìn tin tức trên báo cười hì hì, liền hỏi cô: "Sao lại cười vui vẻ thế, có chuyện gì xảy ra à?"
"Người đáng ghét gặp xui xẻo, tâm trạng đúng là tốt."