"Ngốc ạ, sao em bảo vệ anh được, nếu anh chết, em sẽ trở thành góa phụ đấy."
"Em sẽ không trở thành quả phụ, hơn nữa em cũng không sợ, em chỉ muốn lấy anh, em cũng chỉ thích anh."
Dựa vào trong vòng tay ấm áp của anh, cuối cùng cô cũng nói ra suy nghĩ giấu trong lòng.
"Lúc đầu có lẽ chỉ vì vấn đề hộ khẩu nhưng càng tiếp xúc với anh, em càng cảm nhận được, anh là người đáng lấy nhất, nói thật, trước đây em cũng sợ hôn nhân, cũng quyết tâm không muốn lấy chồng nhưng anh đã khiến em có suy nghĩ, có lẽ lấy người đàn ông này cũng là một lựa chọn không tệ, em thích anh, Tống Tri Hành, em nghiêm túc đấy."
Hạ Lý Lý nghiêm túc nói ra suy nghĩ trong lòng: "Em không muốn giả kết hôn với anh, em muốn trở thành vợ chồng thực sự với anh!"
Lúc này ngược lại Tống Tri Hành lại luống cuống tay chân, rõ ràng chuyện này đều nên do đàn ông chủ động.
"Hơn nữa, người ta vẫn nói sinh lão bệnh tử, nếu vì con người rồi cũng phải c.h.ế.t mà anh lại sợ sệt, vậy thì coi như em nhìn nhầm người rồi." Hạ Lý Lý quay đầu, ra vẻ định về phòng.
Tống Tri Hành nắm tay cô: "Anh sai rồi, Lý Lý, anh cũng thích em, không, anh cảm thấy, anh hẳn là đã yêu em rồi, em biết không? Gặp phải nguy hiểm, mỗi lần nghĩ đến em, anh đều sẽ thoát khỏi cảnh khốn cùng, em chắc chắn là do ông trời phái đến để cứu anh, chỉ là anh không đành lòng, sau khi em gả cho anh, sẽ phải chịu khổ, quân tẩu rất khổ đấy."
"Em không sợ chịu khổ, hơn nữa em sớm đã biết anh thích em rồi."
Hạ Lý Lý mỉm cười, trái tim Tống Tri Hành cũng run lên theo.
Anh im lặng một lát rồi hỏi: "Em phát hiện ra từ lúc nào?"
Hạ Lý Lý che miệng cười: "Có người nào đó, nhân lúc em bị bệnh mà vụng trộm hôn em, có chuyện này không?"
Mặt Tống Tri Hành đỏ bừng, rõ ràng là một người đàn ông lạnh lùng cứng rắn, thấy hành động của mình bị người mình thích vạch trần: "Lúc đó, anh thực sự không kiềm chế được."
Đã bị phát hiện, anh cũng không che giấu nữa, hơn nữa mọi lo lắng của anh, Hạ Lý Lý đều đã giải thích cho anh.
"Anh sợ em vì vấn đề hộ khẩu mà miễn cưỡng gả cho anh, anh sợ sự ích kỷ của anh sẽ làm lỡ dở cả đời em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Nếu anh còn hối hận nữa, mới là hối hận cả đời đấy!"
Lúc này Tống Tri Hành cũng không do dự nữa, anh quay về phòng, lấy một chiếc hộp nhỏ trong ngăn kéo rồi đi đến trước mặt Hạ Lý Lý.
Hạ Lý Lý thấy anh mặt mày nghiêm trọng, còn tưởng anh định làm gì chứ?
Ai ngờ anh trực tiếp quỳ một gối trước mặt cô: "Lý Lý, em đồng ý lấy anh không?"
Lúc này bầu trời lại bắt đầu rơi tuyết, rơi trên vai hai người, tuyết lạnh nhưng lòng thì ấm áp.
Hạ Lý Lý mỉm cười: "Em đồng ý, Tri Hành, em đồng ý lấy anh!"
Hạ Lý Lý có thể nghe thấy tiếng cảm xúc bùng nổ trong tim Tống Tri Hành, đây là cảm giác mà cô chưa từng có từ trước đến nay.
Tống Tri Hành như nghĩ đến điều gì đó: "Lý Lý, còn một chuyện anh phải nói rõ với em, trước đây anh cũng đã đề cập đến... chính là, lần bị thương trước đã làm anh bị thương, có thể ở phương diện đó anh không giống người bình thường."
"Chuyện này, em không để ý, anh cũng đừng để trong lòng."
Mặc dù cô cảm thấy hơi tiếc nhưng sức khỏe của cô cũng không tốt, trước đây ông Tôn đã nói cô bẩm sinh yếu ớt, có bệnh mãn tính, muốn sinh con rất khó.
DTV
"Em thực sự không để ý sao?"
Lúc đầu Hạ Lý Lý chưa thích anh, Tống Tri Hành còn có thể hiểu được cô không để ý nhưng bây giờ tại sao cô vẫn không để ý?
Thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng, Hạ Lý Lý cũng quyết định nói thật: "Thực ra, em cũng phải nói cho anh một bí mật, cơ thể em cũng rất khó sinh con, chúng ta đều không thể sinh con, chẳng phải là phù hợp sao?"
Tống Tri Hành ngẩn người một lúc mới phản ứng lại: "Em đừng vì nguyền rủa bản thân mà nói vậy."