Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều

Chương 290



Tất nhiên, về chuyện đứa trẻ, bà ta sẽ không khai ra, bà ta sẽ giữ bí mật cả đời.

Hạ Lý Lý biết chuyện này cảm thấy tiếc nuối: "Tôi còn tưởng bà ta là kẻ buôn người, không ngờ bà ta lại độc ác đến mức này, quả thực là đáng đời."

Liễu Hương Mai cuối cùng yêu cầu được gặp Hạ Lý Lý một lần: "Cô bắt tôi nhận tội, tôi đã khai hết tội lỗi của mình rồi, đừng quên chuyện cô đã hứa với tôi."

"Tất nhiên, tôi sẽ không nói chuyện đó với Lâm Tuyết Lan, cũng sẽ không làm hại con trai bà Hạ Đông, về điểm này bà cứ yên tâm, tôi đã hứa với bà, đương nhiên sẽ giữ lời hứa."

Hạ Lý Lý thầm nói trong lòng: "Tôi chỉ hứa với bà là tôi sẽ không nói với Lâm Tuyết Lan nhưng tôi không hứa với bà là người khác sẽ không nói với Lâm Tuyết Lan."

Liễu Hương Mai làm nhiều chuyện xấu, nhất định phải chịu sự trừng phạt của pháp luật nhưng con gái bà ta Lâm Tuyết Lan cũng không phải dạng vừa.

Lúc đầu Hạ Lý Lý còn lo lắng Trần Tứ Chỉ xuất hiện nhưng theo thời gian, tên đó không xuất hiện nữa, bây giờ khắp nơi trên cả nước đều treo thưởng truy nã tên tội phạm từng gây ra nhiều tội ác này, hẳn là hắn cũng không dám mạo hiểm, chạy đến Kinh Thành nữa, Kinh Thành vốn dĩ là thành phố lớn, canh phòng nghiêm ngặt.

Sau khi chuyện này tạm lắng xuống, Học Hiệu cũng đón kỳ nghỉ đông.

Trong thời gian này, Hạ Lý Lý dặn dò Ngưu Ái Hoa và Hoắc Tiểu Anh khẩn trương may thêm một số áo sơ mi và váy màu đỏ tươi, sau Tết, những bộ quần áo này sẽ bán rất chạy trên thị trường.

Lúc đó, Tống Tri Hành cũng ra ngoài công tác để xử lý một số vụ án hậu kỳ, anh cùng Nghiêm Tuấn tham gia phá một vụ án diệt sào huyệt buôn người, chính là tìm chứng cứ chúng cấu kết với tổ chức nước ngoài.

Tống Hồng Bác đã sớm nghe đến những việc Hạ Lý Lý làm trước đây, ông rất khâm phục cô: "Một cô gái nhỏ như cháu, thế mà có thể thoát khỏi hang ổ của bọn buôn người, quả là cân quắc không nhường tu mi."

"Chú Tống quá khen rồi, cháu chỉ làm những việc mà lúc đó nên làm thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Con mắt nhìn người của Tri Hành đúng là giống hệt ta."

Thạch Mạn Hương không hài lòng: "Bà còn có mặt mũi nói, lúc đó không phải ông còn phản đối sao? Bây giờ trước mặt con dâu tương lai lại bắt đầu khen con bé rồi."

"Lúc đó anh có mắt không trân châu, phu nhân, em đừng trêu chọc anh nữa."

Thạch Mạn Hương ở bên cạnh cười ha ha, sau một thời gian điều trị bằng y học cổ truyền, thai tượng của bà đã ổn định, sắc mặt cũng hồng hào hơn, thêm vào đó Tống Hồng Bác cũng được điều động về, bây giờ đã thường trú tại Kinh Thành, tâm trạng của bà cũng tốt hơn, bụng bà hơi nhô lên, trên mặt là nụ cười từ ái.

"Bây giờ ta đã bắt đầu chuẩn bị chuyện hôn sự của hai đứa."

"Em vội cái gì, bọn trẻ tự có suy tính của chúng."

Hạ Lý Lý nhớ đến chuyện đã nói với Tống Tri Hành trước đó, đợi chuyện này kết thúc, trở về sẽ đi đăng ký kết hôn với anh, không biết anh còn nhớ không?

Bùi Hoa Trân sau chuyện lần trước, sợ con gái gặp nguy hiểm, đã phái mấy vệ sĩ ở xung quanh sân, phòng trường hợp Trần Tứ Chỉ kia đến trả thù, cũng có người bảo vệ cô.

Hôm nay Kinh Thành tuyết rơi rất lớn, trên người cô quấn một chiếc áo lông vũ dày, áo lông vũ thời này còn chưa thịnh hành, đây là cô dựa theo kiểu dáng trước kia, nhờ Ngưu Ái Hoa làm, mặc vào vừa nhẹ vừa ấm.

Đã có tuyết rơi, Hạ Lý Lý lại có chút buồn, Tống Tri Hành mấy hôm trước gọi điện thoại đến, mấy ngày nữa sẽ về, tuyết rơi như thế này, chẳng phải đến lúc anh về còn rất xa sao.

Đang lúc cô buồn bã, đột nhiên có một vật ấm áp áp lên mặt cô, Hạ Lý Lý quay đầu lại, liền thấy Tống Tri Hành mặc áo khoác quân đội đứng bên cạnh cô.

DTV

Cô kinh ngạc kêu lên: "Anh, sao anh lại về rồi?"