Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều

Chương 317



Giản Hoa khóc lớn, nói ra câu này đã dùng hết toàn bộ sức lực của cô ấy.

Nếu không phải Hạ Lý Lý đỡ cô ấy, cô ấy đã ngã xuống đất rồi.

Mẹ Giản nghe thấy câu này thì cảm thấy trời đất như sụp đổ: "Sao thế, sao lại có người bắt nạt con, bắt nạt con thế nào."

Hạ Lý Lý nhìn Giản Hoa khóc đến nỗi nấc lên: "Chú, cô đừng kích động, cháu là bạn của Giản Hoa, hai người đừng trách cô ấy, Giản Hoa bị người ta làm nhục, hơn nữa, bây giờ cô ấy đã có thai rồi."

"Cái gì?"

DTV

Một loạt đả kích ập đến, đã khiến cha mẹ Giản không kịp suy nghĩ: "Là tên khốn nào làm chuyện tốt này, tôi phải g.i.ế.c c.h.ế.t nó!"

"Con gái đáng thương của mẹ." Mẹ Giản tiến lên ôm lấy Giản Hoa, hai mẹ con ôm nhau khóc nức nở.

Giản Hoa đã dự đoán trước được sự trách móc nhưng ngược lại, mẹ cô vẫn luôn an ủi cô, còn cha cô thì liên tục đi đi lại lại: "Không được, chúng ta phải đi báo cảnh sát, đi ngay bây giờ!"

"Chú, chú nghĩ giống cháu, chúng ta có thể báo cảnh sát nhưng điều đó cũng có nghĩa là, sau này Giản Hoa không thể học ở Học Hiệu này nữa, những lời đàm tiếu sẽ khiến cô ấy không chịu nổi, hơn nữa cô ấy cũng cần sự đồng hành của hai người hơn."

Lúc này, hai người cũng nhận ra, vì công việc mà đã bỏ bê con gái quá lâu, nếu không quan tâm đến con gái nhiều hơn thì cũng không đến nỗi để người ngoài đến nói chuyện này với họ.

"Bạn học này, cảm ơn cháu đã nhắc nhở."

Sự ủng hộ của bố mẹ đã tiếp thêm cho Giản Hoa rất nhiều can đảm, họ đến đồn Cảnh sát để báo án.

Hiện tại, loại chuyện này đang trong thời kỳ nhạy cảm, cảnh sát lập tức cử người đi điều tra Nhậm Tuấn.

Nhậm Tuấn vốn tưởng rằng có bố mẹ che chở thì có thể cao gối vô lo, nào ngờ mấy cảnh sát đột nhiên ập vào nhà anh ta điều tra.

Mẹ Nhậm tự cho rằng đã tiêu hủy hết chứng cứ, liền tự giải thích: "Cảnh sát đồng chí, rõ ràng là người con gái đó quyến rũ con trai tôi, sao lại vu oan trước vậy, tôi còn chưa truy cứu trách nhiệm của cô ta."

Cảnh sát không để ý đến lời bà ta nói, họ chỉ chú trọng vào chứng cứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đang chuẩn bị lục soát đến chiếc tủ khóa của Nhậm Tuấn thì Nhậm Tuấn run rẩy, lập tức tiến lên ngăn cản họ.

"Các người không được lục soát cái này!"

"Chúng tôi đang làm việc theo pháp luật để thu thập chứng cứ, tại sao không được lục soát?"

Những cảnh sát cao to đứng trước mặt Nhậm Tuấn, khiến anh ta cảm thấy áp lực vô cùng.

Nhìn thấy đối phương càng chột dạ, những cảnh sát có kinh nghiệm phá án liền biết, trong chiếc tủ khóa này chắc chắn có thứ gì đó quan trọng.

Dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của cảnh sát, Nhậm Tuấn đã mở tủ.

Đứng bên cạnh, mẹ Nhậm mới phát hiện ra, trong góc tủ lại có một cuốn sổ, mở cuốn sổ ra xem, toàn là ảnh Nhậm Tuấn chụp các cô gái khác nhau, thậm chí còn viết một số lời lẽ đồi trụy.

Vài cảnh sát nhìn nhau, lật xem cuốn sổ này: "Đây chính là chứng cứ."

Chân Nhậm Tuấn đã mềm nhũn, bất lực ngồi phịch xuống đất.

Mẹ Nhậm vẫn đang gào thét: "Nhậm Tuấn, đồ khốn nạn này, mày không nói là đã đưa hết cho tao rồi sao, không phải đã đốt hết rồi sao?"

Nhưng tiếng gào thét của bà ta đã vô dụng, Nhậm Tuấn đã bị còng tay.

"Nhậm Tuấn, anh bị bắt vì tình nghi h.i.ế.p dâm."

Sau khi xảy ra chuyện này, Giản Hoa thực sự đã bị kích thích rất lớn, bố mẹ cô quyết định đưa cô về quê nghỉ ngơi một năm.

Tất nhiên đứa bé trong bụng cũng đã bị phá bỏ, nhà họ tuyệt đối không thể giữ lại đứa bé này.

Với sự khai thông của Hạ Lý Lý, Giản Hoa cũng giảm bớt được không ít cảm giác tội lỗi, ban đầu cô ấy cho rằng vì mình mà một sinh mạng vô tội mới ra đi.

Nhưng Hạ Lý Lý lại nói với cô ấy: "Đây không phải lỗi của cậu, một đứa trẻ không được chào đón khi sinh ra cũng sẽ không hạnh phúc, có lẽ sau này, nó chỉ mang lại đau khổ cho cậu thôi, bây giờ cậu nên nghĩ đến bản thân mình nhiều hơn, cậu phải phấn chấn lên, dù sao bên cạnh cậu vẫn còn bố mẹ."