Vài ngày sau, Trần Ngụy Tấn liền đưa Lâm Tuyết Lan đến trước mặt người gọi là đại sư.
Để đại sư này xem tướng mặt không phải là chuyện dễ dàng, Trần Ngụy Tấn đã tốn không ít công sức và tiền bạc.
Kim Đại Sư vừa nhìn tướng mặt của hai người, liền bắt đầu gõ ngón tay lên mặt bàn: "Hai người muốn xem tướng à."
Hai người nhìn nhau, Trần Ngụy Tấn không chút gợn sóng nói: "Cô ấy xem."
Lâm Tuyết Lan căng thẳng liếc nhìn Trần Ngụy Tấn, rồi nói ra ngày tháng năm sinh của mình.
Kim Đại Sư vốn vẫn bình tĩnh, sau khi xem xong bát tự của Lâm Tuyết Lan, còn lẩm bẩm: "Cô chắc chắn là người đại phú đại quý, đã nhiều năm rồi tôi không thấy tướng mặt như thế này, để tôi dùng đồng tiền tính lại một lần nữa."
Kết quả mà Kim Đại Sư tính bằng đồng tiền lại trái ngược hoàn toàn với tướng mặt của cô ta, hoàn toàn không giống nhau.
"Sao lại thế này? Tôi đã xem tướng nhiều năm như vậy, chưa từng thấy lá số như thế này."
Lâm Tuyết Lan căng thẳng hỏi: "Đại sư, lá số của tôi thế nào? Có vấn đề gì không?"
Kim Đại Sư không nói gì, chỉ nhìn lại tướng mặt của Trần Ngụy Tấn, sau đó hỏi: "Vị tiên sinh này, anh có thể cho tôi biết ngày tháng năm sinh của anh không?"
Vì không tin tưởng, Trần Ngụy Tấn không định xem tướng cho mình: "Không phải bảo xem cho cô ta sao, sao lại xem cho tôi? Tôi chỉ trả tiền cho một người thôi."
"Xem cho anh miễn phí."
Trần Ngụy Tấn mới nói ra ngày tháng năm sinh của mình nhưng anh ta đã để tâm, nói sai ngày tháng năm sinh của mình vài ngày.
Kim Đại Sư nghi ngờ nhìn anh ta, lại dùng đồng tiền: "Người phụ nữ này là thật nhưng người đàn ông này lại là giả."
Trần Ngụy Tấn nghi ngờ quan sát vị đại sư này, ông ta lại biết ngày tháng năm sinh của mình là giả? Có lẽ người này có chút bản lĩnh cũng nên.
"Ồ? Tôi nhớ nhầm, đúng là nói sai rồi, sau đó, anh ta lại nói ra ngày tháng năm sinh thật của mình."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Kim Đại Sư lại gieo một nắm đồng tiền, sau đó vẻ mặt càng thêm hoảng hốt: "Hai người vốn đều là người đại phú đại quý, hơn nữa xem ra là trời sinh một cặp, là lương duyên."
"Nhưng mà..."
Lâm Tuyết Lan cũng không ngờ vị đại sư này lại nói như vậy, cô ta và Trần Ngụy Tấn là lương duyên, thật là chuyện nực cười, hai người chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi: "Nhưng mà cái gì?"
"Nhưng mà xem bói bằng đồng tiền, hai người lại là số bị áp chế, người phụ nữ này, cô sẽ c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, người đàn ông này, anh cũng vậy, có một số việc, tuyệt đối không thể tiếp tục làm nữa, nếu không sẽ gặp họa tù tội."
Thấy Kim Đại Sư vẫn nghiêm túc nói, Trần Ngụy Tấn nheo mắt lại, anh ta còn tưởng gặp được đại sư thật, xem ra vẫn là vì tiền mà hù dọa người ta.
Ngược lại, Lâm Tuyết Lan lại tỏ ra căng thẳng, cô ta vẫn tiếp tục truy hỏi: "Chết bất đắc kỳ tử, sao lại c.h.ế.t bất đắc kỳ tử được?"
"Lá số hiện tại của cô, khắc người nhà, chỉ cần là người có quan hệ huyết thống với cô, chắc chắn sẽ gặp nạn."
Người này nói không sai, những người có quan hệ huyết thống với cô ta đều gặp xui xẻo.
Ngay cả Đông Đông ở Hương Hạ xa xôi, dạo trước cô ta cũng nghe nói, cậu ta trượt chân xuống nước, may mà được cứu.
Lâm Tuyết Lan còn muốn tiếp tục truy hỏi nhưng đã bị Trần Ngụy Tấn kéo đi: "Ngụy Tấn, vị đại sư này nói đúng, ông ta đã nói ra như vậy, chắc chắn là có cách."
Trần Ngụy Tấn chỉ nhìn cô ta lạnh lùng: "Chúng ta đi."
Lâm Tuyết Lan đành phải nuốt lời vào bụng.
Vị đại sư kia vẫn còn hét lớn sau lưng hai người: "Nếu hai người không nhanh chóng coi trọng, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi."
Lâm Tuyết Lan vẻ mặt lo lắng, bị Trần Ngụy Tấn kéo đi.
"Tôi thấy ông ta nói đều đúng, tại sao anh lại kéo tôi ra, để tôi hỏi tiếp đi."
"Tiếp tục như vậy, cô bị ma nhập rồi, cô không phát hiện ra, ông ta sử dụng toàn là chiến thuật tâm lý không? Chính là muốn cô tin vào những gì ông ta nói, mua dịch vụ tiếp theo của ông ta, giống như bán hàng vậy."
DTV