Cô ta thực sự đã đường cùng rồi nhưng cầu xin Hạ Lý Lý chẳng phải là tự rước lấy nhục sao?
Nhưng nghĩ đến đứa con của mình, cô ta cảm thấy mặt mũi cũng có thể không cần nữa.
Hạ Bình Bình đứng canh ở trước cửa nhà Hạ Lý Lý, đợi rất lâu mới đợi được cô về, chỉ thấy cô đi cùng một người đàn ông cao lớn đẹp trai vừa đi vừa nói cười, so sánh với cô thì cô ta trông thật ti tiện.
Hạ Lý Lý dừng bước, nhìn người phụ nữ giống như ăn mày trước mắt, cô không hề ngạc nhiên: "Bình Bình? Sao cô lại đến tìm tôi?"
Hạ Bình Bình bất chấp tất cả trực tiếp quỳ xuống trước mặt cô: "Lý Lý, tôi cầu xin cô, tôi xin lỗi cô, trước đây đều là lỗi của tôi, tôi không nên bắt nạt cô như vậy nhưng nể tình chúng ta là chị em, tôi cầu xin cô giúp tôi đi!"
Không lâu sau, xung quanh đã có rất nhiều người dân vây lại: "Chuyện gì thế này?"
"Không biết nữa."
Hạ Bình Bình thấy mục đích của mình đã đạt được, liền lấy ra một con d.a.o nói: "Hạ Lý Lý, nếu cô không giúp tôi, tôi sẽ c.h.ế.t ở đây, dù sao tôi cũng không còn gì để mất nữa rồi, tôi c.h.ế.t ở đây biến thành ma quỷ đeo bám cô, cô cũng sẽ không được yên đâu."
Hạ Lý Lý nheo mắt, không ngờ Hạ Bình Bình lại nghĩ ra cách này.
"Mọi người xem này, đây là chị gái ruột của tôi, con tôi bị bệnh rồi, không có tiền chữa bệnh, chị gái ruột của tôi cầm tiền mà bố mẹ tôi để lại nhưng lại không chịu lấy ra một xu để giúp tôi, còn chiếm luôn cả nhà của bố mẹ, các bác các chú các cô các dì ơi, mọi người làm chủ cho tôi với."
Hạ Lý Lý chỉ lạnh lùng nhìn cô ta, cô biết Hạ Bình Bình đến đây chắc chắn không có chuyện gì tốt, quả nhiên lại muốn làm trò gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vốn dĩ vì kỳ thi đã kết thúc, tâm trạng cô rất tốt, có lẽ nếu thái độ của Hạ Bình Bình tốt hơn một chút, cô có thể cân nhắc đến chuyện ra tay cứu giúp đứa trẻ này.
DTV
"Cô chắc chắn muốn dùng cách cực đoan như vậy để ép tôi sao?"
Hạ Bình Bình đặt lưỡi d.a.o lên cổ tay mình: "Tôi c.h.ế.t cho cô xem!"
"Cô c.h.ế.t hay không đối với tôi mà nói đều không quan trọng, chẳng lẽ cô không biết, lúc cô không có ở đây đã xảy ra rất nhiều chuyện, hơn nữa chúng ta không phải là chị em ruột, cô và Lâm Tuyết Lan mới là chị em ruột, chúng ta không có quan hệ huyết thống, tại sao tôi phải giúp cô chứ, còn về chuyện cô nói tôi chiếm nhà của cô thì cô thực sự oan cho tôi rồi, rõ ràng là bố cô Hạ Kiến Nhân đã bán nhà cho người trong cùng làng, thực sự không liên quan gì đến tôi cả, hơn nữa giữa chúng ta có tình chị em gì chứ?"
Vốn dĩ những người xung quanh còn đang chỉ trích Hạ Lý Lý nói cô m.á.u lạnh vô tình nhưng sau một hồi giải thích của cô, mọi người lại im lặng không nói gì.
Hạ Bình Bình căn bản không dám tin những gì Hạ Lý Lý nói: "Cô đừng có lừa tôi nữa, những gì cô nói làm sao có thể chứ?"
"Mọi chuyện đều có bằng chứng, nếu không tin thì cô có thể hỏi bố mẹ cô."
Tống Tri Hành thì trực tiếp nắm bắt thời cơ, đá bay con d.a.o trong tay Hạ Bình Bình, lại bảo vệ Hạ Lý Lý ở phía sau: "Tôi ghét nhất là bị người khác uy hiếp, nếu cô muốn được giúp đỡ, có thể đi tìm cha và mẹ cô, Lý Lý hoàn toàn không có nghĩa vụ phải giúp cô."
Hạ Bình Bình kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt: "Anh dựa vào đâu mà nói như vậy, anh có tư cách gì?"
"Có lẽ cô còn chưa biết, Lý Lý và tôi đã kết hôn rồi, tôi là chồng cô ấy, chuyện của cô ấy chính là chuyện của tôi."
Hạ Bình Bình không ngờ Hạ Lý Lý đã kết hôn, cho dù có ghét hai người trước mắt đến mấy, cô ta cũng không thể không thừa nhận, Tống Tri Hành trông đáng tin hơn nhiều so với người chồng đã bỏ trốn của cô ta.
Hạ Bình Bình trong lòng ghen tị không thôi, nếu có thể cô ta căn bản không muốn cầu xin cô.