Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều

Chương 72



Ông lão cười ha ha: "Nhìn cháu còn nhỏ như vậy nhưng làm người lại rất thận trọng."

Cô bé này thật tinh ranh, sợ bị thiệt mới nghĩ ra cách như vậy.

"Nhà cháu có điện thoại không, nếu bán được, ta sẽ gọi điện cho cháu."

Nhà cô không có điện thoại nhưng Tống gia có, Hạ Lý Lý để lại số điện thoại của Tống gia: "Ông cứ gọi đến số điện thoại này, cảm ơn ông nhiều lắm."

Hạ Lý Lý đẩy đẩy cặp kính dày cộp, có thể thấy được công đức của ông lão này cũng rất cao, đây cũng là lý do cô đồng ý giao dịch với ông.

Người có công đức cao, thường sẽ không làm chuyện gì tổn hại đến đạo đức, còn những người làm chuyện tổn hại đến đạo đức, giống như Vương Tẩu vậy, cô ta có công đức dưới tám mươi.

Làm xong những việc này, cô lại đi dạo tiệm quần áo, trước kia Trần lão thái đối xử với cô không tệ, cô muốn chọn cho bà một bộ quần áo, lúc rảnh rỗi thì tặng bà.

Đi đến tiệm quần áo nam, cô lại nhìn thấy một bộ veston may khá tinh xảo, bình thường cô thấy anh toàn mặc quần áo màu xanh lục của quân đội, hoặc là veston màu trắng, chưa thấy anh mặc veston bao giờ, nếu anh mặc veston chắc cũng rất đẹp trai!

Hạ Lý Lý đứng ở tiệm quần áo một lúc, ông chủ thấy cô đứng ở đây rất lâu, liền đi ra chào hỏi: "Cô gái, muốn mua veston sao? Veston ở tiệm chúng tôi, cô ở cả con phố này tuyệt đối không tìm được chất lượng tốt hơn, cô xem cắt may đẹp thế nào, lại còn là kiểu dáng thời trang nhất hiện nay."

"Không, tôi chỉ xem thôi."

Cô mua tặng Tống Tri Hành cái này, hình như hơi quá giới hạn rồi, cô chỉ là một người giúp việc nhỏ bé mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô cũng không nghĩ nhiều nữa, quay người mua mấy bộ quần áo thích hợp để mặc khi làm việc, chiếc váy liền Thạch Mạn Hương tặng trước kia, cô vẫn chưa có cơ hội mặc.

Hiếm khi được nghỉ nửa ngày, cô quyết định ra ngoài ăn một bữa rồi mới về, đi trên phố đồ ăn vặt, cô thấy một tiệm mì xào tương, thế là gọi một bát.

Hạ Lý Lý trước khi xuyên không là người miền Nam, cũng học đại học ở miền Nam, đây là lần đầu tiên cô ăn mì xào tương Kinh Thành chính hiệu, hương vị đúng là có hơi khác so với những gì cô từng ăn.

Rau ăn kèm có giá đỗ, cần tây, đậu xanh, dưa chuột thái sợi, củ cải thái sợi, bắp cải thái sợi, tỏi xanh, tỏi, đếm sơ sơ đã có tám loại, còn sốt xào tương thì dùng thịt băm mỡ nạc xào lên, mùi thơm phức phảng phất quanh chóp mũi, Hạ Lý Lý ăn một hơi hết sạch, vẫn còn thấy chưa thỏa mãn, còn gói thêm hai phần mang về.

DTV

Lau miệng chuẩn bị rời đi, cô lại thấy Vương Tẩu lén lút ở trong ngõ không biết đang nói chuyện với ai.

Hạ Lý Lý đứng cách đó không xa lại gần một chút, cuối cùng cũng nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông kia, hóa ra đây là nam phụ trong nguyên tác Chu Diễm, là người dự bị của nữ chính, có thể coi là có điều kiện không tệ, nhà ở trong ngõ.

Nhưng mà Chu Diễm sao lại tiếp xúc với Vương Tẩu được chứ, Hạ Lý Lý cẩn thận nghĩ lại nội dung trong sách, Chu Diễm đối với Lâm Tuyết Lan cơ bản là răm rắp nghe theo, có một số chuyện cô ta không tiện làm, đều để Chu Diễm ra mặt làm thay.

Bây giờ trong lòng cô đã hiểu rõ, hóa ra Vương Tẩu đi khắp nơi nói xấu cô, cũng là có người sai khiến, người đó chính là Lâm Tuyết Lan.

"Chuyện cậu bảo tôi làm ấy, đúng là khéo thật, tôi cũng ghét con nhóc c.h.ế.t tiệt đó nhưng mà tôi có nói xấu nó thế nào đi chăng nữa, người nhà Tống Gia vẫn không chịu mở miệng đuổi nó đi." Vương Tẩu cũng có chút bất lực.

Chu Diễm ngậm một điếu thuốc, vốn tưởng rằng có thể dễ dàng để Hạ Lý Lý quay về nhưng không ngờ người nhà Tống Gia lại thích cô như vậy, lại còn tin tưởng cô như vậy, xem ra còn phải thêm dầu thêm mỡ một chút, để người nhà Tống Gia hoàn toàn ghét bỏ cô, như vậy danh tiếng của cô mới bị hủy hoại, mới ngoan ngoãn quay về thôn Sơn Tuyền.