Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều

Chương 83



Anh ta về đầy đủ nhưng Hạ Lý Lý lại có chút ngại ngùng: "Vì chuyện cho tôi đi học, mọi người đã bỏ nhiều tâm sức như vậy, thật ngại quá."

"Nếu chỉ cần động tay động chân là có thể thay đổi cuộc đời một người, tôi cho rằng đây là chuyện rất đáng làm."

Bà nội Tống ở bên cạnh vỗ vai Hạ Lý Lý: "Cháu đừng có gánh nặng, chỉ là vài câu nói của Tri Hành, chúng tôi sẵn lòng giúp cháu, cháu là một cô gái tốt nên có tương lai tốt đẹp hơn."

"Cảm ơn mọi người."

Hôm nay là ngày châm cứu cho bà nội Tống, lần này Tống Tri Hành đứng bên cạnh, nhìn cô châm cứu, khiến Hạ Lý Lý có chút ngại ngùng.

Nhưng cô nhanh chóng vào trạng thái, châm đầy kim vào một số huyệt đạo, bà nội Tống cảm thấy sau một lần châm cứu, thoải mái hơn lần trước.

"Vẫn là tay nghề châm cứu của Lý Lý tốt, trước kia bà có nhìn thế nào cũng không thấy tốt, bây giờ cảm thấy ngày càng sảng khoái." Bà nội Tống cười tươi như hoa.

Tống Tri Hành vốn không hiểu về điều này, bây giờ nhìn cách châm cứu của cô, lại thấy có chút hứng thú, cách châm cứu thuần thục, hơn nữa bộ kim này trông cũng không giống với bộ kim ở các phòng khám Đông y thông thường.

"Trước kia cô nói muốn thử châm cứu cho tôi, còn tính không?"

Dù sao thì bây giờ chân anh đã như vậy, cũng có thể thử xem sao.

"Chỉ cần anh đồng ý, tôi có thể thử nhưng mà mọi thứ phải đợi anh đến bệnh viện kiểm tra lại một lần nữa mới được!"

Tống Tri Hành trầm ngâm một lát rồi nói: "Ngày mai chúng ta đi luôn đi, cô đi cùng tôi."

"Tuyệt quá, tuyệt quá." Bà nội Tống vui đến quên mất trên đầu mình đang cắm mấy cây kim.

"Bà ơi, đợi cháu rút kim ra rồi bà mới được cử động..."...

Lần này họ đến Bệnh viện Quân khu, thật ra đến Bệnh viện Quân khu, Tống Tri Hành cũng cần rất nhiều can đảm, nơi này khiến anh cảm thấy khó chịu hơn cả bệnh viện thông thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thấy trên trán anh toát ra những giọt mồ hôi li ti, Hạ Lý Lý vội vàng lấy khăn tay ra lau sạch cho anh: "Đừng căng thẳng."

"Tôi không sao." Anh miễn cưỡng nở một nụ cười.

Hai người đến phòng khám, bác sĩ xem bệnh án của anh: "Sao cậu đến muộn thế, cậu biết nếu cậu đến muộn thêm một chút nữa, cậu sẽ bỏ lỡ thời gian phục hồi tốt nhất rồi đấy, trước tiên đi kiểm tra xem hồi phục thế nào, cậu nằm lên giường kiểm tra đi, bảo vợ cậu đi nộp tiền trước."

Hạ Lý Lý ngẩn người: "Tôi không phải..."

Còn chưa kịp nói hết câu, Tống Tri Hành đã để cô đi xếp hàng nộp tiền trước: "Cô đi nộp tiền trước đi."

"Vâng, được rồi, anh cầm tạm mấy quả trứng luộc này, sáng nay vì kiểm tra nên không ăn sáng, kiểm tra xong rồi hãy ăn." Nói xong liền vội vàng xếp hàng.

"Vợ cậu quan tâm cậu như vậy, cậu cũng phải coi trọng bản thân mình, chân cậu vẫn có thể chữa được."

DTV

Tống Tri Hành không giải thích, chỉ nhìn theo Hạ Lý Lý rời đi.

Sau một loạt các cuộc kiểm tra, lời bác sĩ nói vẫn như vậy: "Có hy vọng, chỉ là hy vọng mong manh, có thể thử phục hồi chức năng và phương pháp y học cổ truyền, điều trị bảo tồn, tôi giới thiệu cho anh một trung tâm phục hồi chức năng..."

Sắc mặt Tống Tri Hành có chút thất vọng: "Không cần đâu, cảm ơn."

Thạch Mạn Hương đã chuẩn bị sẵn trung tâm phục hồi chức năng cho anh, không cần bác sĩ giới thiệu.

"Bác sĩ đã nói là có hy vọng, anh nhất định sẽ khỏi." Hạ Lý Lý lại tràn đầy tự tin, vốn dĩ đến kiểm tra cũng chỉ là làm theo thủ tục, cuối cùng vẫn phải xem cô.

Đến bệnh viện, tiện thể cô cũng kiểm tra, kiểm tra xong thì cơ thể cô không có vấn đề gì, chỉ là như lần trước đã nói, có chút thiếu máu.

Tống Tri Hành muốn đi dạo trong công viên, Hạ Lý Lý liền đẩy xe lăn đưa anh đi dạo một vòng quanh hồ trong công viên.

"Trước kia thấy cảnh đẹp ở đây chẳng có gì đặc biệt nhưng bây giờ nhìn lại thì thấy rất đẹp, chúng ta đứng đây ngắm cảnh, biết đâu cũng trở thành cảnh đẹp trong mắt người khác."