Quân Hôn Ngọt Ngào: Nàng Dâu Nhỏ Của Đại Lão Tái Sinh Rồi

Chương 483: Đánh Tả Xung Hữu



Tần Bội Bội mắt sáng rực, vẻ mặt phấn khích đứng dậy định chạy ra ngoài, nhưng bị Chu Chiêu Chiêu kéo lại: "Cậu định làm gì?"

"Đi xem náo nhiệt chứ!" Tần Bội Bội nói, "Cảnh Lý Dũng bị bắt..."

"Thôi, ăn đi đã," Chu Chiêu Chiêu ngăn lại, "Chờ cậu chạy đến nơi thì người ta đi rồi, định đi hít khói xe à?"

Tần Bội Bội ngậm ngùi: "Ừa, nhưng mà muốn xem kịch quá."

"Vừa rồi vị cảnh sát đó là bạn của chồng mình," Chu Chiêu Chiêu vừa gắp thịt vừa nói, "Đợi lát hỏi lại là biết ngay."

"Trời!" Tần Bội Bội vỗ vào tay cô, "Sao không nói sớm!"

Rồi nhanh chóng ngồi xuống bắt đầu gắp thịt.

"Mình tưởng cậu không đói chứ," Chu Chiêu Chiêu nhìn Tần Bội Bội ăn ngấu nghiến nói.

"Đói c.h.ế.t đi được," Tần Bội Bội vừa ăn vừa nói, "Nhìn thằng khốn đó bị bẽ mặt, hôm nay mình có thể ăn thêm một bát nữa."

Vừa nhìn thấy Lý Dũng bị đẩy lên xe cảnh sát, lòng Tần Bội Bội sướng rơn.

Lý Dũng hủy hôn với cô, lý do là vì cô mải mê kinh doanh, không có thời gian cho hắn, nên hắn mới ngoại tình.

Buồn cười không?

Không muốn yêu thì chia tay, đằng này lại viện cớ vớ vẩn.

Tần Bội Bội càng nói càng tức, vừa uống rượu vừa ăn lẩu, cuối cùng say khướt.

Chu Chiêu Chiêu nhìn Tần Bội Bội gục trên bàn vẫn lẩm bẩm chửi Lý Dũng: "Bội Bội, cậu đi được không?"

"Uống nữa đi, mình không say," Tần Bội Bội ngẩng đầu lên nói, "Chiêu Chiêu, mình khổ lắm, thằng khốn này cắm sừng mình, cả thế giới còn quay ra chê mình."

"Tại sao chứ?"

Người ta bảo cô mạnh mẽ quá nên không giữ được đàn ông, kẻ thì chê cô ham tiền, cuối cùng kiếm được tiền lại mất chồng.

Thậm chí có người còn nói cô không đoan chính, nên Lý Dũng mới đi tìm người khác.

Nhưng mà tìm ai không tìm, lại tìm em họ của cô!

Hơn nữa còn bị cô bắt tại trận, tận giường ngủ.

"Giờ nghĩ lại, cái gọi là tình cờ bắt gặp, rõ ràng là em họ mình dàn cảnh," Tần Bội Bội cười tự giễu, "Một thằng rác rưởi như vậy, nó muốn thì cứ nói thẳng với mình."

"Vậy thì vui đây," Chu Chiêu Chiêu cười nói, "Nếu em họ cậu biết hắn đi thuê phòng rồi bị cảnh sát bắt, thì sẽ thế nào nhỉ?"

Tần Bội Bội ngẩng đầu nhìn Chu Chiêu Chiêu, rồi cười khẩy: "Vậy thì... có kịch xem rồi."

"Sao cậu không nói sớm, nhanh cho mình số nhà em họ cậu đi," Chu Chiêu Chiêu vội nói.

"Số điện thoại... số điện thoại?" Tần Bội Bội lúc này say quá, đầu óc đơ luôn.

Mò trong túi một hồi: "Ơ? Sổ ghi số đâu rồi?"

Thời này mọi người thường có một cuốn sổ ghi chép số điện thoại.

Như Tần Bội Bội làm kinh doanh, sổ của cô chật kín những số liên lạc quan trọng.

Phiêu Vũ Miên Miên

Cuốn sổ này có thể nói là mạng sống của cô.

Tần Bội Bội tìm mãi không thấy, sợ đến tỉnh rượu.

"Thôi đừng tìm nữa," Chu Chiêu Chiêu thở dài, "Bảo không say mà, phải cái này không?"

Hóa ra lúc nãy cô lấy ra rồi, Chu Chiêu Chiêu ban đầu không để ý, ai ngờ cô bạn tìm đến phát khóc.

"Đúng rồi, chính là nó!" Tần Bội Bội ôm chặt cuốn sổ, "Chiêu Chiêu, cậu tốt quá!"

Chu Chiêu Chiêu: "..."

Cô mượn điện thoại của quán lẩu, gọi cho nhà em họ Tần Bội Bội.

May mắn thay, người nghe máy chính là em họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ban đầu còn không tin, nhưng khi nghe Chu Chiêu Chiêu nói rõ cả tên đồn cảnh sát, đâu còn nghi ngờ gì nữa?

Cúp máy là chạy thẳng đến đồn.

Lúc này, Chu Chiêu Chiêu mới đỡ Tần Bội Bội đứng dậy: "Đi, xem kịch thôi."

"Xem... xem kịch?" Tần Bội Bội ngơ ngác, "Nãy cậu không bảo không đi xem sao?"

"Nãy là nãy," Chu Chiêu Chiêu nói, "Cậu đi được không?"

"Tất nhiên!" Tần Bội Bội đứng dậy cười, "Mình không những đi được, còn phải đi thanh toán nữa."

Nói xong, cô bước đi, nhưng chân run rẩy suýt ngã.

May mà Chu Chiêu Chiêu nhanh tay đỡ lấy.

"Hihi, tại say thôi," Tần Bội Bội cười ngượng, "Mình ổn, đừng lo."

Đứng dậy lần nữa, dù đầu còn hơi choáng, nhưng đi lại tạm ổn.

Trả tiền xong, hai người gọi taxi đến đồn cảnh sát.

Tại sao Chu Chiêu Chiêu quen người trong đồn? Vì cô nhận ra Hầu Kiến Ba là người dẫn đầu đội bắt giữ.

Mấy hôm trước, Dương Duy Lực có nói Hầu Kiến Ba điều về lại, Chu Chiêu Chiêu còn định mời anh ta ăn cơm, ai ngờ lại gặp trong tình huống này.

Hai người đi taxi nên đến nhanh, còn em họ Tần Bội Bội - Tần Tư Tư đi cùng bố mẹ bằng xe buýt nên chậm hơn.

Nhưng cũng không lâu.

"Kia, nhà bác mình đến kìa," Tần Bội Bội nói, muốn trợn mắt khi nhắc đến họ.

Tần Tư Tư đi đầu, mắt đỏ hoe, mẹ cô đang âu yếm dỗ dành.

Cả nhà ba người xông thẳng vào đồn.

Thật trùng hợp, lúc này Lý Dũng và Chu Mẫn Mẫn cũng vừa ra khỏi đồn.

Tần Tư Tư thấy Lý Dũng đứng cạnh một người phụ nữ xinh đẹp, sang trọng, lại còn nhìn cô ta với ánh mắt quan tâm, nói gì đó rất dịu dàng.

Tần Tư Tư có hai anh trai, từ nhỏ được cưng chiều. Lý Dũng vốn là người yêu của Tần Bội Bội, nhưng cô thích nên giành giật bằng được.

Ban đầu, Lý Dũng cũng chiều chuộng cô, nhưng gần đây bỗng trở nên lạnh nhạt, chán ghét.

Tần Tư Tư còn nghi ngờ Tần Bội Bội phá đám, muốn quay lại với Lý Dũng.

Ai ngờ giữa chừng lại xuất hiện một "Trình Giảo Kim".

Người phụ nữ này khác hẳn Tần Bội Bội, nhìn là biết kiểu quyến rũ đàn ông.

Nhìn người đàn ông mình hết lòng yêu thương giờ lại khúm núm trước kẻ khác, Tần Tư Tư làm sao chịu nổi?

Lập tức lao đến túm tóc Chu Mẫn Mẫn.

Đúng vậy, cô đánh không phải Lý Dũng, mà là Chu Mẫn Mẫn.

Trong lòng Tần Tư Tư, Lý Dũng là người hoàn hảo, chắc chắn là Chu Mẫn Mẫn này đã quyến rũ anh ta.

Chắc chắn là vậy!

Chu Mẫn Mẫn vốn đang tức giận, bị bắt oan vì tội mại dâm.

Dù... trước đây ở nước ngoài cô cũng làm nghề tương tự, nhưng hiện tại cô là Hoa kiều quý tộc.

Sao có thể chịu nhục như vậy?

Vừa ra khỏi đồn, đã bị một người phụ nữ túm tóc tát tới tấp!

Chu Mẫn Mẫn: "..."

Chu Chiêu Chiêu: "Em họ cậu tính khí hơi nóng đấy!"

"Nhưng mà, mình thích!"


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com