"Đói c.h.ế.t đi được," Tần Bội Bội vừa ăn vừa nói, "Nhìn thằng khốn đó bị bẽ mặt, hôm nay mình có thể ăn thêm một bát nữa."
Vừa nhìn thấy Lý Dũng bị đẩy lên xe cảnh sát, lòng Tần Bội Bội sướng rơn.
Lý Dũng hủy hôn với cô, lý do là vì cô mải mê kinh doanh, không có thời gian cho hắn, nên hắn mới ngoại tình.
Buồn cười không?
Không muốn yêu thì chia tay, đằng này lại viện cớ vớ vẩn.
Tần Bội Bội càng nói càng tức, vừa uống rượu vừa ăn lẩu, cuối cùng say khướt.
Chu Chiêu Chiêu nhìn Tần Bội Bội gục trên bàn vẫn lẩm bẩm chửi Lý Dũng: "Bội Bội, cậu đi được không?"
"Uống nữa đi, mình không say," Tần Bội Bội ngẩng đầu lên nói, "Chiêu Chiêu, mình khổ lắm, thằng khốn này cắm sừng mình, cả thế giới còn quay ra chê mình."
"Tại sao chứ?"
Người ta bảo cô mạnh mẽ quá nên không giữ được đàn ông, kẻ thì chê cô ham tiền, cuối cùng kiếm được tiền lại mất chồng.
Thậm chí có người còn nói cô không đoan chính, nên Lý Dũng mới đi tìm người khác.
Nhưng mà tìm ai không tìm, lại tìm em họ của cô!
Hơn nữa còn bị cô bắt tại trận, tận giường ngủ.
"Giờ nghĩ lại, cái gọi là tình cờ bắt gặp, rõ ràng là em họ mình dàn cảnh," Tần Bội Bội cười tự giễu, "Một thằng rác rưởi như vậy, nó muốn thì cứ nói thẳng với mình."
"Vậy thì vui đây," Chu Chiêu Chiêu cười nói, "Nếu em họ cậu biết hắn đi thuê phòng rồi bị cảnh sát bắt, thì sẽ thế nào nhỉ?"
Tần Bội Bội ngẩng đầu nhìn Chu Chiêu Chiêu, rồi cười khẩy: "Vậy thì... có kịch xem rồi."
"Sao cậu không nói sớm, nhanh cho mình số nhà em họ cậu đi," Chu Chiêu Chiêu vội nói.
"Số điện thoại... số điện thoại?" Tần Bội Bội lúc này say quá, đầu óc đơ luôn.
Mò trong túi một hồi: "Ơ? Sổ ghi số đâu rồi?"
Thời này mọi người thường có một cuốn sổ ghi chép số điện thoại.
Như Tần Bội Bội làm kinh doanh, sổ của cô chật kín những số liên lạc quan trọng.
Phiêu Vũ Miên Miên
Cuốn sổ này có thể nói là mạng sống của cô.
Tần Bội Bội tìm mãi không thấy, sợ đến tỉnh rượu.
"Thôi đừng tìm nữa," Chu Chiêu Chiêu thở dài, "Bảo không say mà, phải cái này không?"
Hóa ra lúc nãy cô lấy ra rồi, Chu Chiêu Chiêu ban đầu không để ý, ai ngờ cô bạn tìm đến phát khóc.
"Đúng rồi, chính là nó!" Tần Bội Bội ôm chặt cuốn sổ, "Chiêu Chiêu, cậu tốt quá!"
Chu Chiêu Chiêu: "..."
Cô mượn điện thoại của quán lẩu, gọi cho nhà em họ Tần Bội Bội.
May mắn thay, người nghe máy chính là em họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ban đầu còn không tin, nhưng khi nghe Chu Chiêu Chiêu nói rõ cả tên đồn cảnh sát, đâu còn nghi ngờ gì nữa?